Chương 3278
“Chẳng trách phấn độc của sư huynh Tiết Văn Trường và sư huynh Huỳnh Tài Quang đều không làm gì được hẳn ta…” “Chuyện này… Làm sao sư huynh Tài Quang có thể thăng được?”
Các đệ tử bên dưới vẫn nghị luận sôi nổi.
Sắc mặt Huỳnh Tài Quang hết sức khó coi, không nhịn được mà lùi về phía sau.
Lúc này, anh ta cảm thấy có một tầng áp lực to lớn đang đè ép mình. Y Thánh Đài lớn như vậy, anh ta biết lùi về đâu đây?
“Sư huynh Tài Quang, đến lượt tôi rồi!”
Lâm Dương hừ lạnh, tiến lên phía trước một chút, người như gió xoáy nhanh chóng áp sát Huỳnh Tài Quang. Huỳnh Tài Quang hãi hùng khiếp vía, lập tức nặn ra kim châm cứu muốn đâm mạnh về phía Lâm Dương. Thế nhưng kim châm cứu còn chưa kịp tới gần đã bị kim châm cứu trong tay Lâm Dương đỡ lấy.
“A!!!!”
Huỳnh Tài Quang lập tức rút cái kim châm cứu lại đâm lân nữa.
“Đồ khốn! Không nên xem thường tao như thế! Cuồng Phong Thần Châm Quyết!”
Huỳnh Tài Quang vừa vội vừa tức, gào.
lên một tiếng, hai tay bàn tay nhanh chóng khép lại. Trong mỗi một khe hở giữa các ngón tay mang theo năm cái kim châm cứu, hai tay xoay nhanh như múa, tựa như vuốt hổ đánh giết vê phía Lâm Dương.
Kim châm cứu như sao băng, lấp loé mà mãnh liệt, không ngừng quay chung quanh Lâm Dương đánh giết.
Nhưng Lâm Dương không hề né tránh mà cũng dùng kim châm cứu, mặt đối mặt đánh với Huỳnh Tài Quang.
Keng! Keng! Keng! Keng! Keng…
Âm thanh do một lượng lớn kim châm cứu va chạm vào nhau nhanh chóng truyền ra. Những đốm lửa không ngừng tóe lên giữa hai người.
Như thế vẫn chưa tính là kết thúc, Huỳnh Tài Quang lại thét lên, lấy khí ngự châm, toàn bộ kim châm cứu cứu trên người anh ta ầm ầm phi ra ngoài, tựa như mưa to gió lớn mạnh mẽ phóng về phía Lâm Dương.
Lâm Dương vẫn tiếp tục dùng phương pháp đánh chính diện, cũng dùng phương pháp lấy khí ngự châm tương tự Huỳnh Tài Quang.
Tỉnh! Tinh! Tinh! Coong…
Vèol Vèo! Vèo! Vèo…
Các loại âm thanh hỗn độn không ngừng vang lên.
Mọi người chỉ thấy bụi tung mù trên Y Thánh Đài, ánh sáng lạnh lẽo không ngừng lóe lên giữa hai người, bên chân bọn họ có kim châm cứu gãy vỡ rơi xuống liên tiếp, không ngừng đâm vào trong đất.
Trước sau chỉ hơn mười giây, dưới mặt đất bán kính ba mét xung quanh hai người cảm toàn là kim châm cứu đã gấy nát.
Cuối cùng.
Đoàng!
Âm thanh luồng khí nổ vang lên.
Ánh sáng lạnh lẽo lấp lóe quanh thân hai người đột nhiên biến mất toàn bộ.
Đúng lúc này hai người cũng ngừng công kích lẫn nhau! Trận chiến kết thúc.
Hai người đứng đó như hai pho tượng, không hề nhúc nhích.