Chương 3464
Cuối hành lang là một.khoảng đất trống rất lớn, trên khoảng đất trống này bầy ra hơn mười cái quan tài. Hiển nhiên đó là nơi chôn thây của cung chủ các đời!
Lâm Dương quét mắt nhìn hành lang này, phát hiện hai bên trên vách tường có rất nhiêu chữ máu, những chữ máu này đều viết về công lao vĩ đại của các đời cung chủ, đồng thời ca tụng công lao ấy.
Lâm Dương không dám bước tiếp trên hành lang này nữa, bởi vì hai bên hành lang là xương trắng chất đầy thành đống, đâu đâu cũng có xác chết. Rất rõ ràng, bọn họ không thể an toàn đi qua được hành lang mà phải bỏ mạng ở nơi này.
Lâm Dương suy nghĩ chốc lát, nhặt lên một cái xương đùi của một cái xác trên đất ném đi vào phía trong hành lang. “Cạch coong…”
Xương đùi rơi trên mặt đất, tạo lên tiếng vang giòn giã, nhưng… trong hành lang không hề có động tĩnh gì.
“Lễ nào phải là con người đi tới cơ quan trên đó mới khởi động?”
Lâm Dương đăm chiêu, nhíu mày suy nghĩ.
Cuối cùng, anh vẫn quyết định tiến lên thử xem sao, nếu anh cứ đứng mãi một chỗ sẽ chỉ càng lãng phí thời gian. Thế nhưng trong chớp mắt, ngay khi Lâm Dương đi bước tiếp theo lại có chuyện xảy đến.
“Keng! Keng! Keng! Keng..
Đột nhiên từ trong vách tường dày, nặng nề ở hai bên hành lang truyền ra rất nhiều tiếng vang lớn, nặng nề, tựa nhữ có †Ø qưan nào đó đã bị tác động.
Âm thanh kéo dài ròng rã ba mươi giây mới ngừng lại, sau đó bên trong không gian này lại khôi phục sự yên tĩnh trước đó.
Không hề có chuyện gì xảy ra…
Quỷ dị đến mức khiến cho người ta sởn cả gai Lâm Dương cau mày, nhìn chằm chằm về phía hai bên xem xét, thế nhưng anh hoàn toàn không nhìn ra chút đầu mối nào. Suy nghĩ chốc lát, anh quyết định bước ra bước thứ hai.
Nhưng mà ngay khi bước chân thứ hai của anh giẫm xuống.
“Răng rắc!”
Trong vách tường phía bên phải như có vật gì đó đang di chuyển, Lâm Dương vừa xoay người nhìn qua đã cảm thấy tế vã dạ đầu.
Bởi anh vừa thấy phía trên vách tường bên phải xuất hiện hàng ngàn, hàng,vạn lỗ kim bé nhỏ, sau đó vô vàn kim châm có chứa kịch độc nhanh chóng bay ra, như một cái lưới lớn, đâm thẳng về phía Lâm Dương bên này.
Lâm Dương vội vàng thôi thúc thể chất Võ Thần, đồng thời lùi lại.
“Rầm!”
Cơ thể anh nặng nề đổ xuống bậc thang phía sau.
Đợi đến khi Lâm Dương lấy lại tinh thần, anh mới phát hiện nửa người phía bên phải của chính mình găm đầy kim châm cứu màu bạc, nhìn vô cùng kinh khủng.
“Cái gì thế này?”
Lâm Dương ngây người!