TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 932

Chương 932

Lục Diêu Kỳ không hổ là người đã từng du học nước ngoài về, có thể nói là rất biết ăn nói.

Nếu như là người bình thường thì lúc này đã sớm bị cô ta nói đến mức phải kiếm cái lỗ nào đó mà chui vào rồi.

Nhưng Bùi Nguyên Minh đã quen với những lời nói kiểu này từ lâu nên anh không hề có chút cảm giác gì. Bùi Nguyên Minh nhìn Lục Diệu Kỳ qua kính chiếu hậu rồi nói với vẻ đầy hứng thú: “Nếu như tôi thích bám váy thì sao?” “Vậy thì đích thân tôi sẽ xử lý anh” Lục Diêu Kỳ lạnh lùng nói.

Bùi Nguyên Minh nhún vai rồi nói: “Bà chị à, cô đi du học ở nước ngoài là học giết người sao? Còn nói xử lý tôi, chỗ chúng tôi là xã hội pháp trị đó!” “Anh không cần phải mồm mép, đến lúc đó tôi tự khắc sẽ đưa cho anh một khoản tiền để anh rời khỏi Tuyết Dương.” “Anh cứ yên tâm, số tiền này tuyệt đối đủ để anh ăn đến lúc chết.” “Chỉ cần anh đồng ý rời khỏi Tuyết Dương thì giá cả không phải là không thể thương lượng”

Lục Diêu Kỳ lạnh lùng nói.

Bùi Nguyên Minh cạn lời đành nói: “Bà chị, vấn đề là cô nói xem tại sao chúng tôi nhất định phải ly hôn chứ? Không thể hòa bình một chút, thân thiện một chút sao?” “Điều quan trọng nhất là bây giờ ba mẹ vợ của tôi đều đã không để tâm đến chuyện này nữa rồi.” “Cô là người ngoài mà nói chuyện này không cảm thấy giống chó mà đi lo chuyện bao đồng của chuột sao?” “Anh…” Lục Diệu Kỳ bị Bùi Nguyên Minh quật lại một câu thì tỏ vẻ khó chịu và nói: “Anh không muốn ly hôn cũng không phải là không được, nhưng anh là một thằng đàn ông, nhất định phải có sự nghiệp, nếu không thì tôi sẽ không công nhận anh!” Bùi Nguyên Minh mim cười rồi nói: “Cơ may của Tuyết Dương có được bây giờ đều là do tôi cho cô ấy, hơn nữa cũng là tôi luôn âm thầm ủng hộ cô ấy, như vậy còn chưa đủ sao?”

Lục Diêu Kỳ nghe Bùi Nguyên Minh nói ra những lời không biết xấu hổ đó thì sắc mặt của cô ta càng lúc càng trở nên khó coi hơn. Cô ta nhìn Bùi Nguyên Minh chằm chằm với ánh mắt đầy băng giá rồi nói: “Bùi Nguyên Minh, chắc anh không định nói với tôi tập đoàn Thiện Nhân là của anh và anh chính là Thế Tử Minh đấy chứ?”

Bùi Nguyên Minh ngạc nhiên nói: “Sao cô lại biết? Chuyện này là chuyện cực kỳ cơ mật, đến cả nội bộ của tập đoàn Thiện Nhân cũng không ai biết.”

Lục Diêu Kỳ “xất” một tiếng rồi bật cười, cô ta cười ngả nghiêng rồi nói: “Bùi Nguyên Minh, bây giờ trời vẫn còn chưa tối mà sao anh đã bắt đầu nằm mơ rồi hả?” “Trừ khi lý tưởng của đời anh là làm một nhà mơ tưởng lớn, nếu không thì tốt hơn là anh nên đến bệnh viện kiểm tra não đi là vừa!” “Người như anh mà cũng dám nói mình là Thế Tử Minh sao? Anh còn không biết đi tiểu mà soi lại mình!” “Anh tưởng rằng tôi giống với mấy cô gái trẻ trong nước, dễ dàng bị dụ bởi vài câu nói của anh sao?”

Lục Diệu Kỳ nói đến đây thì khuôn mặt cô ta chợt thoáng qua vẻ xấu hổ của con gái mới lớn, cô ta nói: “Kiểu thần thoại sống, truyền kỳ sống như Thế Tử Minh mà đem ra so với anh thì rõ ràng là một trời một vực!” “Chắc trong nước không có mấy ai biết được nhưng chúng tôi nước ngoài thì đều biết Thế Tử Minh rất có khả năng, là tổng giáo đầu của doanh trại Quý Đức!” “Loại tôm tép như anh không thể nào tưởng tượng nỗi người đó rốt cuộc là người như thế nào đâu!” “Lúc tôi về nước còn nghe nói trưởng công chúa của đế quốc mặt trời không bao giờ lặn đã phải ngày ngày rửa mặt bằng nước mắt vì bị tổng giáo đầu từ chối.” “Bây giờ có phải là anh định nói cho tôi biết anh từ chối trưởng công chúa của để quốc mặt trời không bao giờ lặn là vì Tuyết Dương không?”

Lúc Lục Diệu Kỳ nói đến đây thì tỏ vẻ châm chọc.

Bùi Nguyên Minh nói như chuyện đương nhiên: “Không chỉ có trưởng công chúa, tôi từ chối nữ võ thần của Bắc Âu cũng là vì Tuyết Dương” “Anh! Không biết xấu hổ!”

Lục Diệu Kỳ vốn dĩ không tin, lúc này cô ta chỉ tay vào Bùi Nguyên Minh và mắng, cô ta tức đến mức không ngừng thở gấp.

Không gian bên trong xe trở nên im lặng một cách mất tự nhiên.

Đọc truyện chữ Full