TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 933

Chương 933

Trong im lặng đến lạ thường, chiếc xe phóng nhanh trên đường Tô Hàng, chẳng mấy chốc đã tới trung tâm thương mại, trước tòa nhà chi nhánh công ty ở Tô Hàng, tập đoàn Thiện Nhân. Nơi mà Lục Diêu Kỳ phải tới, đáng ngạc nhiên lại chính là chỗ này. “Trước tiên, quà tặng của tôi sẽ gửi lại ở chỗ của anh, buổi tối tôi sẽ liên lạc lại với anh” “Còn nữa, mau chóng trả chiếc xe này lại cho người ta đi, chi phí ngày hôm nay cứ tính là của tôi.” Khi đang nói chuyện, Lục Diêu Kỳ rút một xấp tiền từ trong ví ra ném cho Bùi Nguyên Minh.

Xem ra theo ý của cô ta, trước đó Bùi Nguyên Minh đã thuê chiếc xe này, trong trường hợp này, cô ta sẽ trả tiền. Hơn nữa, cô ta còn rất tốt bụng cho thêm một chút, chính là chi phí trả cho chút ít vất vả của Bùi Nguyên Minh.

Chỉ có thể nói, tuy rằng người phụ nữ này kiêu ngạo mạnh mẽ nhưng ít nhiều vẫn có chút khiến người ta yêu thích.

Đợi đến khi người phụ nữ này đã rời khỏi, Bùi Nguyên Minh nhìn tiền ném vào ghế phó lái, chìm trong suy nghĩ.

Người phụ nữ xinh đẹp mạnh mẽ này đang sai bảo anh sao?

Tuy nhiên, phần vì sự ngưỡng mộ của cô ta đối với mình, Bùi Nguyên Minh quyết định làm người lớn không chấp, bỏ qua cho cô ta.

Đúng lúc này, Lôi Tuấn Quang gọi đến. “Chủ tịch Minh, anh đã đến chi nhánh công ty ở Tô Hàng chưa? Người tới ứng tuyển vị trí tổng giám đốc chi nhánh công ty đều ở đây, lập tức có thể tiến hành phỏng vấn.”

Bùi Nguyên Minh nói: “Tôi đang ở dưới lầu, sẽ lên đấy ngay

Giải quyết vấn đề ứng cử viên tổng giám đốc của chi nhánh công ty là sự kiện lớn nhất khi đến Tô Hàng lần này. Nhưng mà vừa rồi nói chuyện phiếm với Lục Diêu Kỳ, thiếu chút nữa là Bùi Nguyên Minh quên mất chuyện này.

Trong phòng làm việc.

Lôi Tuấn Quang đã đến từ sớm, sắp xếp mọi thứ đâu vào đấy.

Màn hình lớn trong phòng làm việc đang chiếu hình ảnh thực tế của nơi phỏng vấn, lát nữa những người chuẩn bị ứng tuyển vị trí tổng giám đốc của chi nhánh công ty sẽ xuất hiện ở đây.

Trong phòng họp, Lôi Tuấn Quang là người chủ khảo chính, ngoài ra còn có các giám đốc điều hành cấp cao của một số chi nhánh.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên cầm tách trà, đang chuẩn bị uống một ngụm thì trong giây tiếp theo, anh nhìn thấy một người phụ nữ cấp bậc nữ thần đạp giày cao gót bước vào nơi phỏng vấn. “Phụt!”

Khi nhìn thấy người phụ nữ này, Bùi Nguyên Minh trực tiếp phun hết một miệng đầy nước trà.

Đây không phải là Lục Diệu Kỳ sao?

Hóa ra nguyên nhân khiến cô ta vội vội vàng vàng như thế là để ứng tuyển vị trí tổng giám đốc của chi nhánh công ty ở Tô Hàng, tập đoàn Thiện Nhân.

Bùi Nguyên Minh có chút không nói nên lời, nhưng mà nghĩ lại cũng thấy đây là chuyện bình thường.

Hiện tại tập đoàn Thiện Nhân được gọi là nóc nhà của Đà Nẵng, tổng giám đốc một chi nhánh công ty của tập đoàn Thiện Nhân đã là một chức vị rất cao.

Lục Diệu Kỳ, người phụ nữ này rõ ràng là người vừa có năng lực, lại có cả tham vọng. Biết được cơ hội tốt như vậy, nhất định cô ta sẽ trở về thử nghiệm.

Thậm chí cô ta còn muốn lợi dụng cơ hội này làm bàn đạp để sau này tiến vào tập đoàn cấp cao.

Chẳng bao lâu, cuộc phỏng vấn chính thức bắt đầu.

Bùi Nguyên Minh chỉ nhìn xuyên qua hình ảnh thực nhưng anh đã sớm nhận ra, quả thực người phụ nữ này rất có năng lực, trả lời mọi vấn đề đều có quan niệm và cách nhìn độc đáo của riêng mình.

Những khả năng này không phải người bình thường nào cũng có được, thậm chí ở phương diện điều hành công ty, một vài quan niệm tiên tiến của cô ta còn vượt qua cả Hạ Vân.

Bởi vì năng lực của Hạ Vân là ở tất cả phương diện, chu toàn ở mọi mặt. Nhưng khả năng của Lục Diệu Kỳ thì chỉ có ở phương diện điều hành công ty.

Nghĩ đến điều này, Bùi Nguyên Minh đã gửi một vài tin nhắn cho Lôi Tuấn Quang.

Đó là vài câu hỏi mà Bùi Nguyên Minh muốn hỏi.

Vốn dĩ Lôi Tuấn Quang đã không biết phải hỏi gì nữa rồi. Khi nhìn thấy tin nhắn của Bùi Nguyên Minh, cậu liền trực tiếp sao chép câu hỏi.

Rất nhanh chóng, người ngồi đối diện chính là Lục Diệu Kỳ, ban đầu có vài phần cao cao tại thượng đã bị sợ hãi.

Bởi vì từ góc độ thương mại mà nói, những câu hỏi mà Lôi Tuấn Quang vừa nói đều thuộc một loại có khó thể hình dung, có tầm nhìn xa và chiều cao khó tả.

Chỉ có thể nói, đầu óc và năng lực của vị Tổng giám đốc Quang này đã không còn là thứ mà người thường có thể sánh được.

Lúc này, Lục Diêu Kỳ cảm thấy chính mình đã bị tài năng và học vấn của Lôi Tuấn Quang chinh phục.

Nhưng vấn đề mà đánh chết cô ta cũng không nghĩ ra được, người thật sự đặt câu hỏi lại là người mà cô ta thấy chướng mắt từ từ đầu đến chân, Bùi Nguyên Minh.

Đọc truyện chữ Full