Chương 942
Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới ông ta, chỉ bắt đầu xem qua hợp đồng. “Bộp!”
Những người phía sau Kim Tuấn Thạch tiến lên, giật bản hợp đồng của Bùi Nguyên Minh ném xuống đất. Anh ta hùng hổ nói: “Có ký hay không? Nếu không ký thì các người có tin hôm nay không ai có thể bước ra khỏi cánh cửa này không?”
Bùi Nguyên Minh nở nụ cười: “Các người đang định ép mua ép bán đấy à?”
Kim Tuấn Thạch rít một hơi xì gà, thản nhiên nói: “Người anh em à, cơm có thể ăn lung tung nhưng lời thì không thể nói bậy được. Tôi là một doanh nhân nghiêm túc, sao có thể ép mua ép bán được? Chẳng qua là tôi không thích phí thời gian mà thôi.”
“Nhân lúc tôi đang có tâm trạng tốt thì mau ký tên đi.” Bùi Nguyên Minh mặc kệ ông ta.
Lôi Tuấn Quang nhặt bản hợp đồng lên và đọc nhanh qua một lần. Sau đó nét mặt của anh ta thay đổi kịch liệt, anh ta trầm giọng nói: “Chủ tịch Minh, hợp đồng này sai rồi.”
“Chúng ta đã thương lượng giá một nghìn tám trăm tỷ nhưng hôm nay hợp đồng lại có thêm một số 0, đã trở thành mười tám nghìn tỷ.
Nghe thấy mức giá này, mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh.
Thật độc ác!
Chỉ trong chớp mắt mà giá thu mua tăng gấp mười lần!
Tổng Kiều Linh vội vàng cầm lấy hợp đồng xem xét vài lần mới nhíu mày nói: “Tổng giám đốc Thạch, có phải các ông đã tính sai số tiền trong hợp đồng rồi không? Đây là một sai sót không nhỏ đấy.”
Kim Tuấn Thạch tỏ vẻ khinh thường liếc nhìn mấy người Bùi Nguyên Minh, nói: “Tính sai? Sao ông đây sao có thể tính sai được? Nói thật cho các người biết, giá của miếng đất này là mười tám nghìn tỷ! Không thể ít một xu.”
“Tổng giám đốc Thạch, hôm qua chúng ta đã thương lượng chi tiết và giá cả xong hết rồi. Sao ông có thể nói tăng giá là tăng giá lên được chứ?”
“Như vậy là vi phạm uy tín kinh doanh!”
Mấy giám đốc điều hành khác đã hơi tức giận, đây là lần đầu tiên họ gặp một người làm mua bán như thế đấy.
Khi ở Dương Thành, có ai mà không tôn trọng họ? Tại sao đến Tô Hàng lại gặp phải một người như vậy?
Kim Tuấn Thạch cười nói: “Uy tín kinh doanh? Thứ đó là gì? Thời buổi này tiền là thứ quan trọng nhất.”
“Nói thật cho các người biết. Từ tối hôm qua đến giờ đã có hơn mười công ty tiếp cận tôi ngỏ ý muốn mua mảnh đất kia của tôi, có người còn ra giá ba mươi lăm nghìn tỷ đấy. “Tôi xem xét trên khía cạnh các người là người đầu tiên đến bàn bạc với tôi, chỉ tính mười tám nghìn tỷ đã là rất rẻ rồi.” Trên thực tế, Kim Tuấn Thạch hiểu rất rõ giá trị mảnh đất của mình. Nhưng vì bây giờ có quá nhiều người muốn mua nó nên giá bán của ông ta tất nhiên sẽ tăng lên. Khi nghe những lời của Kim Tuấn Thạch, tất cả các giám đốc điều hành đều hơi cau mày.
Họ đã hiểu ra ngay, rõ ràng là đang có người nào đó cố tình phá hoại việc thu mua đất của họ lần này.
Đối phương cố ý nhằm vào Tập đoàn Thiện Nhân.
Tất cả mọi người đều nhìn Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên chỉ có anh mới có thể ra quyết định tại đây.
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Không sao, dù sao chúng ta cũng có rất nhiều địa chỉ thay thế. Mua bán mà không hiểu lý lẽ và uy tín thì không cần tiếp tục, lấy lại tiền đặt cọc rồi đổi sang người khác di.”
Mọi người nghe xong thì thở ra một hơi, Lôi Tuấn Quang bước tới nói: “Nếu đã như vậy thì làm phiền Tổng giám đốc Thạch hoàn lại cho chúng tôi ba trăm năm mươi tỷ tiền đặt cọc.”
Kết quả là Kim Tuấn Thạch ngẩng đầu lên, hứng thú nói: “Tiền cọc gì? Sao tôi không biết?”
Lôi Tuấn Quang hơi cau mày, sau đó trầm giọng nói: “Sau khi chúng tôi thương lượng hợp đồng với công ty của ông ngày hôm qua, chúng tôi đã đặt cọc trước ba trăm năm mươi tỷ. Đây là các hóa đơn và giấy tờ chứng minh.”
Kim Tuấn Thạch tỏ vẻ ngạc nhiên và nói: “Có chuyện như vậy sao? Hôm qua tôi không có mặt ở đó, rốt cuộc là ai đã lấy tiền của các anh vậy?”
“Tổng giám đốc Thạch, ý của ông là ông sẽ không thừa nhận sao?” Lôi Tuấn Quang tức giận run lên.
Thực sự là lần đầu tiên gặp được một người như vậy.
Một nhóm giám đốc điều hành cũng đầy phẫn nộ vô cùng, có bao giờ Tập đoàn Thiện Nhân của họ bị xúc phạm như vậy đâu?