TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1068

Chương 1068

Ngay tại thời điểm khi Thanh Quốc Lai tức giận đến mức chuẩn bị trực tiếp ra tay thì xe của Thanh Thiếu Bình cũng đã đưa Viên Cảnh Thiên đến được hoa vườn Hoàng Gia.

Viên Cảnh Thiên xuống xe ở trước cửa lhu chung cư, cười nói: “Cảm ơn ông Thiếu Bình, nhưng mà thân phận của Tổng giáo đầu là cực kỳ bí mật, cho nên tôi không thể mời ông cùng đi vào được.”

“Được, dù sao thì đến buổi lễ nhậm chức chính thức cũng có thể chiêm ngưỡng được dáng vẻ cao quý của Tổng giáo đầu mài”

Thanh Thiếu Bình rất khách sáo, căn bản là không dám phái người đi theo Viên Cảnh Thiên.

Dẫu sao thì hai người ở bên trong kia đều là những ông lớn của đơn vị Bộ binh, nhà họ Thanh không trêu chọc nổi.

Nhưng mà Thanh Thiếu Bình cũng không vội vàng rời đi, mà ông ta lại hạ lệnh: “Tiếp tục canh gác ở xung quanh nơi này, không cho phép những người không có nhiệm vụ ra vào, một hồi nữa khi Tổng chỉ huy Thiên đi ra thì lại đưa cậu ta rời đi”

Lúc này, trước cửa nhà của Bùi Nguyên Minh.

Hai con ngươi của Thanh Quốc Lai lạnh như băng nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Vốn dĩ là loại kiến hôi như anh không xứng cũng không có tư cách để cho tôi phải tự mình ra tay, nhưng mà cái con người này của anh chẳng những không biết điều, còn hết lần này đến lần khác khiêu khích nhà họ Thanh chúng ta!”

“Bây giờ nể mặt mối quan hệ thân thích giữa hai chúng ta, nếu như anh quỳ xuống dập đầu, sau đó đồng ý ly hôn với Trịnh Tuyết Dương vậy thì tôi có thể cân nhắc chuyện tha cho anh một cái mạng!”

Bùi Nguyên Minh dùng vẻ mặt lạnh lùng nhìn Thanh Quốc Lai, sau đó anh bỗng nhiên đi lên phía trước, trở tay tung một cái bạt tai ra ngoài.

“Bốp!”

Cái tát này vừa vang dội lại thanh thúy, Thanh Quốc Lai căn bản là không có thời gian phản ứng, trực tiếp bị tát cho ngây người.

Ngay cả đám Thanh tra đang đứng ở sau lưng của anh ta kia, trên mặt của mỗi một người đều tràn đầy vẻ đờ đẫn.

Điều này sao có thể?

Thanh Quốc Lai là người đứng đầu trong cuộc thi về sức mạnh trong nội bộ ngành cảnh sát, bản lĩnh của anh ta là điêu không còn phải bàn cãi nữa, ngày thường một mình anh ta đánh mười người cũng không thành vấn đề.

Nhưng mà hôm nay anh ta vậy mà lại không tránh thoát được một cái tát từ tên đàn ông vô dụng đi ở rể nhà vợ?

Mà thật lâu sau Thanh Quốc Lai cũng mới phản ứng lại được, anh ta vậy mà lại bị người ta đánh?

Dựa vào thân phận của anh ta, có người nào dám ra tay với anh ta chứ?

Nhưng mà, bây giờ anh ta lại bị người ta tát cho một bạt tai ở ngay trước mặt đám cấp dưới mà anh ta cất nhắc?

Hơn nữa còn là bị một tên đàn ông vô dụng đi ở rể đánh?

“Thằng nhóc thối! Đồ láo xược! Vậy mà lại đam đánh người đứng thứ ba trong Sở cảnh sát Dương Thành của chúng tôi!”

“Hành động này của anh là đánh cảnh sát, anh chết chắc rồi “Phó tổng Lai đã cho anh rất nhiều mặt mũi rồi vậy mà anh lại còn không biết điều, hôm nay anh sẽ phải chết Một đám Thanh tra đều bất chợt trở nên giận dữ, từng người từng người muốn xông lên trước.

Thanh Quốc Lai lại dùng vẻ mặt lạnh lùng xua tay một cái, sau đó rét lạnh nói: “Tự tôi lên”

Một giây sau, cả người Thanh Quốc Lai co lại tạo thế, sau đó thân người của anh ta đột nhiên rung lên, bàn chân lao qua phía đối diện, tay phải tung ra một nắm đấm hướng thẳng về phía ngực của Bùi Nguyên Minh.

Năm đấm này chứa đựng mười phần sức lực, nếu như đánh trúng, người bình thường rất có thể sẽ bị nắm đấm cứng rắn này đánh chết.

Rõ ràng, Thanh Quốc Lai không hề có bất kỳ ý định giơ cao đánh khế nào.

Chỉ có thể nói, người đứng đầu trong cuộc thi sức mạnh vòng tròn của giới cảnh sát là danh xứng với thực.

Đối mặt với nắm đấm này, Bùi Nguyên Minh lại vẫn chỉ đứng tại chỗ, dường như là không phản ứng kịp, thật giống như là bị sợ đến choáng váng vậy.

Trong lòng của Thanh Quốc Lai tràn đầy sự lạnh lùng và đắc ý, anh ta tự tin rằng sau khi đánh xong một nắm đấm này, toàn bộ xương sườn của Bùi Nguyên Minh sẽ bị đánh gãy hết.

Sau đó, ngay tại thời điểm khi nắm đấm của Thanh Quốc Lai sắp rơi vào trên ngực của Bùi Nguyên Minh…

Từ bên trong khoang thang máy ở bên cạnh, một bóng người đột nhiên lao ra, trở tay phủ lên trên cổ tay của Thanh Quốc Lai rồi sau đó bất chợt vặn bẻ một cái.

“Rắc…

Một nguồn sức mạnh dội ngược lại từ trên cổ tay của Thanh Quốc Lai.

Anh ta chỉ cảm thấy được một nguồn sức mạnh lớn hơn mấy lần so với sức mạnh mà anh ta vừa mới đánh ra vừa rồi.

Thời khắc này, trong cổ họng của Thanh Quốc Lai ngập vị tanh ngọt, một ngụm máu tươi không nhịn được mà phun trào ra Đồng thời cả người Thanh Quốc Lai lảo đảo lui về phía sau ba bước, sau đó thân hình mới đứng vững được.

Giờ phút này trên mặt của Thanh Quốc Lai tràn ngập vẻ không thể tin được, anh ta nhìn Viên Cảnh Thiên mới vừa đột ngột xuất hiện trước mặt, trong lòng chấn động đến đến trình độ cao nhất.

Đọc truyện chữ Full