TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1493

Chương 1493:

Chu Chính Nghĩa cũng bị giọng điệu của Bùi Nguyên Minh dọa sợ.

Nhưng mà trong lòng anh ta dâng trào cảm giác mừng như điên, tên Bùi Nguyên Minh này, lúc này càng hung hãn, lát nữa sẽ chết càng thảm hơn!

Lúc này anh ta nhảy dựng lên chỉ vào Bùi Nguyên Minh, nói: “Anh họ, chính là anh ta! Anh ta tên là Bùi Nguyên Minh!”

“Anh ta chẳng những đả thương em, đả thương anh Bạch!”

“Bây giờ anh ta còn dám sỉ nhục anh nữa!”

“Anh nhất định phải khiến anh ta sống không bảng chết!”

Trên mặt Khổng Chí Minh quấn băng vải, cho nên lúc này Chu Chính Nghĩa không thấy được sợ hãi trên mặt anh ta.

Lúc này Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không tệ, đều là tôi làm, Khổng Chí Minh, anh có ý kiến gì?”

Hung hãn!

Nghe giọng điệu của Bùi Nguyên Minh, tất cả mọi người đều liên tục cười mial Họ Bùi này cũng quá kiêu ngạo, quá không có chừng rực rồi!

Bạch Tuấn Hào cũng liên tục cười mỉa, Bùi Nguyên Minh càng ngu ngốc, anh ta càng vui vẻ.

Bởi vì như vậy, anh mới có thể chết càng khó coi.

“Họ Bùi, mày còn không quỳ xuống!”

Chu Chính Nghĩa tiếp tục kêu gào!

“Mày muốn anh họ tao tức giận sao?”

“Anh họ tao tức giận, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng đấy!”

Đám phụ nữ xinh đẹp ở đây đã sớm không quen nhìn Bùi Nguyên Minh hung hãn, cả đám đều vui sướng khi người khác gặp họa.

“Họ Bùi kia, không phải là anh bị dọa ngốc rồi đấy chứ? Anh xem anh nói đều đã không nói được gì rôi?”

“Ở trước mặt cậu chủ Khổng còn làm ra vẻ sao? Sau này cả Đà Nẵng đều không có đường sống của anh!”

“Biết anh Khổng là ai không? Biết anh Khổng có bối cảnh gì không?”

“Tên không biết gì thật đáng thương!”

Lúc này một đám phụ nữ đều lộ vẻ châm chọc, bọn họ đều là loại phụ nữ ái mộ hư vinh, khinh thường người thích làm ra vẻ và bất tài vô dụng nhất.

Trong đám người, Tiêu Hi Văn lúc trước muốn giúp Bạch Tuấn Hào dẫn mối tiến lên trước, kiêu ngạo nhìn Bùi Nguyên Minh nói: “Họ Bùi, bây giờ anh biết chênh lệch giữa mình và anh Bạch thế nào chưa?”

“Dạo này, chim trĩ sao có thể biến thành Phượng Hoàng?”

“Anh Bạch và anh Chu muốn giẫm chết anh, đơn giản như giãm chết một con kiến!”

“Vậy mà anh còn dám kêu gào với anh Bạch!

Kêu gào với anh Chu! Kêu gào với anh Khổng!”

“Anh nghĩ anh là ai?”

“Là cô?” Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tiêu Hi Văn một cái.

“Chuyện lúc trước tôi còn chưa trừng trị cô, cô muốn nhận được giáo huấn à?”

“Giáo huấn sao? Anh có thể cho tôi giáo huấn gì?” Tiêu Hi Văn đi tới trước mặt Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt hung hãn: “Anh chỉ.là một tên tôm tép nhãi nhép, thật sự coi mình là nhân vật lớn rồi hả?”

“Anh có bản lĩnh thì đánh tôi đi?”

“Anh dám động vào tôi, hôm nay anh Khổng và anh Bạch sẽ giãm anh thành thịt nát!”

“Bốp!”

Còn chưa nói hết lời, Bùi Nguyên Minh đột nhiên tát một cái, Tiêu Hi Văn kêu lên thảm thiết, thân thể bay mạnh ra, trực tiếp ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.

“Tôi lớn như vậy, lần đầu tiên nghe được yêu cầu như thế”

“Các người nghe thấy rồi đấy, cô ta yêu cầu tôi đánh cô ta”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh ghét bỏ, rút khăn tay ra không ngừng chà laư tay, giống như đụng phải thứ gì đó bẩn thỉu.

Mọi.người kinh hãi!

Người nào cũng không thể ngờ tới, trong tình huống như vậy, Bùi Nguyên Minh còn dám hung hãn như thế, vậy mà tát Tiêu Hi Văn hôn mê bất tỉnh.

Chu Chính Nghĩa lại càng hét to lên: “Anh họ, họ Bùi hoàn toàn không nể mặt anh! Nhanh giết chết anh ta đi!”

“Câm miệng!”

Lúc này, cuối cùng Khổng Chí Minh cũng kịp phản ứng, chân phải hoàn hảo không tổn hao gì của anh ta đạp Chu Chính Nghĩa ngã xuống đất.

“Rầm…

Chu Chính Nghĩa trực tiếp ngã gục, ngã xuống đất mặt mũi bầm dập.

Một đám người đều trợn mắt há miệng nhìn cảnh tượng này.

Ngay cả Ngô Kim Hổ đều hơi kinh ngạc.

Anh ta là vương giới hắc bạch Đà Nẵng, tất nhiên biết Khổng Chí Minh là nhân vật hung hãn cỡ nào, nhưng nhân vật hung hãn này là đang sợ sao?

Đặc biệt là Chu Chính Nghĩa, lúc này vẻ mặt ấm ức bò dậy, anh ta không biết vì sao anh họ của mình lại đạp mình.

Đọc truyện chữ Full