TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên Minh
Chương 1825

Chương 1825:

“Đương nhiên chắc chắn” Vẻ mặt Lâm Mạn Ni không thay đổi.

Chân Giai Kỳ ngoài cười nhưng trong không cười: “Đánh đạo diễn Trân Duy Nghĩa thành ra như vậy, khiến ông Lý tổn thất vô cùng nặng nề, lại càng hủy đi lệnh bài của thế tử Tạ…”

“Lâm Mạn Ni, dựa vào chút tên tuổi ấy của cô, e rằng không đủ bảo vệ được cậu ta!”

“Vậy thì thêm Lâm Khang Dụ tôi, Chân Giai Kỳ cô cảm thấy có đủ không?”

Ngay sau đó, một giọng nói ẩn chứa uy nghiêm truyên đến!

Ngay sau đó, chỉ thấy Lâm Khang Dụ dẫn theo thư ký và vệ sĩ đi tới!

Lâm Khang Dụ?

Người đứng đầu thủ đô!

Lúc nhìn thấy người tới, gương mặt Chân Giai Kỳ lập tức trở nên trắng xanh.

Mà sắc mặt đám người Lý Khải Lâm cũng thay đổi.

Lúc đối mặt với Lâm Mạn Ni, Chân Giai Kỳ còn có thể hung hãn ương ngạnh, dám nói thêm mấy câu.

Nhưng đối mặt với người đứng đầu thủ đô, người lãnh đạo trực tiếp này, Chân Giai Kỳ ngay cả rắm cũng không dám đánh.

Lúc này Lâm Khang Dụ đi thẳng tới trước mặt Chân Giai Kỳ, vẻ mặt lạnh nhạt mở miệng nói: “Cậu Bùi là khách quý của Lâm Khang Dụ tôi, cũng là ân nhân của Lâm Khang Dụ tôi!”

“Nhưng mà con người tôi làm việc luôn xem trọng pháp luật, cô có thể lấy chứng cứ cậu Bùi làm trái pháp luật ra, tôi không còn lời nào để nói!”

“Nhưng nếu cô không lấy ra được bất cứ chứng cứ nào, đã muốn tùy tiện bắt người!”

“Cô từng hỏi tôi chưa?”

“Hôm nay tôi chính là muốn bảo vệ cậu ấy, không biết phó giám đốc công an Chân có đồng ý hay không?”

Lâm Khang Dụ nhấn mạnh vào sáu chữ “phó giám đốc công an Chân”, sắc mặt Chân Giai Kỳ lại càng thay đổi.

Hiện giờ trong cục cảnh sát thủ đô tạm thời không có người đứng đầu, mà cô ta là người có cơ hội nhất.

Nhưng mà lúc này đắc tội Lâm Khang Dụ, có lẽ vị trí người đứng đầu cục cảnh sát sẽ không có nửa xu quan hệ với cô ta nữa.

Ngay lúc Chân Giai Kỳ đang suy nghĩ lợi hại, Lâm Khang Dụ đã lạnh lùng nói: “Chứng cứ đâu?

Tôi hỏi cô chứng cứ đâu?”

“Không, không có chứng cứ, nhưng mà có…”

Chân Giai Kỳ nghiến răng mở miệng nói.

Cô ta đã đứng về bên Tạ Doãn Thần, lúc này đã không còn đường ôm đùi Lâm Khang Dụ nữa.

Đồng thời trong lòng cô ta tràn ngập hối hận, cho dù thế nào cũng không ngờ tới, chẳng những Lâm Mạn Ni xuất hiện, hơn nữa vậy mà Lâm Khang Dụ cũng xuất hiện chống lưng cho Bùi Nguyên Minh.

Chuyện này khác hoàn toàn với tưởng tượng.

“Bốp..”

Một giây sau, Lâm Khang Dụ hoàn toàn không cho Chân Giai Kỳ mặt mũi, vươn tay tát mạnh một cái, tát ra một dấu năm ngón tay ở trên mặt Chân Giai Kỳ.

“Không có chứng cứ à?”

“Bốp!”

“Thân là phó giám đốc công an của cục cảnh sát, không có chứng cứ đã ra ngoài bắt người?”

“Bốp!”

“Chính phủ giao cho cô quyền lực, là cho cô phân xử giúp nhân dân, không phải cho cô bắt nạt người khác!”

“Bốp!”

“Mỗi ngày tôi đều nghĩ cho nhân dân, nghĩ tới chuyện phát triển, cô không đến giúp tôi còn chưa tính, còn cố gắng níu áo tôi sao?”

“Bốp!”

“Cô có tin bây giờ tôi phế cô đi, nhà họ Chân cũng không dám thả cái rắm trước mặt tôi hay không!”

Lâm Khang Dụ không cho Chân Giai Kỳ một chút mặt mũi, trở tay tát liên tục mười mấy cái.

Chân Giai Kỳ liên tục kêu thảm thiết, lúc này trên gương mặt xinh đẹp đều là dấu đỏ, trong lỗ mũi có pha axit uric đều bị đánh tan, hàm răng lại càng rụng mấy cái.

Nếu không phải Lý Khải Lâm đúng lúc đứng lên đỡ, cô ta gần như sắp ngã xuống đất.

Mà đám thuộc hạ đều cùng kêu lên: “Giám đốc công an Chân!”

Một nữ minh tỉnh kêu lên: “Lớn mật! Ông là ai? Vậy mà dám đánh giám đốc công an Chân?”

“Rốt cuộc là ông có biết thân phận của giám đốc công an Chân hay không?”

Đám nữ minh tinh này còn chưa biết rõ thân phận của Lâm Khang Dụ, lúc này chỉ vào Lâm Khang Dụ chửi ầm lên.

Bởi vì kiến thức của bọn họ nông cạn, Chân Giai Kỳ là nữ trung hào kiệt, có thể hoành hành ngang ngược ở thủ đô.

Người đàn ông trung niên này nhìn vô cùng bình thường, vậy mà dám đánh cô ta?

Ăn tim hùm mật gấu hả!

Đọc truyện chữ Full