TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 1381: Mục đích phía sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có lẽ chính vì những chuyện trong quá khứ mới khiến hắn thay đổi từ một giáo viên đáng kính, thành một kẻ kiếm tiền không từ bất kì thủ đoạn tàn nhẫn hay vô đạo đức nào. Từ khi tôi tiếp xúc với hắn qua internet... Hắn thực sự có thể nắm bắt được phần u tối trong bản chất mỗi con người. Hắn có thể dễ dàng nhìn thấy những suy nghĩ đen tối nhất trong lòng bạn và dẫn dụ bạn phóng nó lên vô hạn....

Sau khi bọn Bạch Kiện ngồi rình mấy ngày, thì cảm thấy chuyện này không đúng, dù sao tên Lion King này cũng không phải người bình thường, hắn chính là một ác ma ẩn nấp trong đám người thường. Hắn biết rõ mình đã2bị lộ, sao có thể ngu xuẩn ngày ngày ngồi trong nhà như vậy chứ?

Nghĩ vậy, Bạch Kiện lập tức cho người cần người giao thức ăn lại, hỏi anh ta có thấy dáng vẻ của người trong nhà không? Nhưng người giao hàng lại nói với vẻ kỳ quái: “Không thấy, người khách này rất kỳ lạ, lần nào cũng bảo cứ để cửa ra vào là được, nhưng tôi thấy cửa nhà anh ta đã bỏ không biết bao nhiêu đồ ăn mà không thấy ai ra lấy cả.”

Bạch Kiện biết là bị lừa, lập tức cho người đi vào lục soát, phát hiện trong nhà Giang Tử Sơn không hề có ai... sau đó Bạch Kiện nổi giận đùng đùng, chửi mấy người đồng nghiệp nằm vùng một trận! Sau8đó, bọn họ nhanh chóng lấy video giám sát bên ngoài khu chung cư, nhưng phát hiện ra Giang Tử Sơn chưa từng bước ra khỏi cửa? Điều này thực khó tin? Một người sống sờ sờ sao lại có thể đột nhiên biến mất không chút dầu vết?

Hơn nữa, mấy người cảnh sát nằm vùng đã tận mắt nhìn thấy Giang Tử Sơn về nhà, chẳng lẽ hắn có thể biến thành bươm bướm bay mất sao? Sau đó Bạch Kiện bảo cấp dưới đếm xem số thức ăn đưa tới là của bao nhiêu ngày? Kết quả là ít nhất ba ngày trước Giang Tử Sơn bắt đầu gọi đồ ăn có nghĩa là từ ngày thứ hai sau khi đóng cửa tiệm hắn đã không ở trong nhà nữa! Bọn6Bạch Kiện lập tức kiểm tra lại camera giám sát ngày hôm đó, cuối cùng phát hiện một người sau khi đi vào nhà Giang Tử Sơn khi đi ra dáng vẻ hơi khác thường. Với kinh nghiệm nhiều năm làm cảnh sát hình sự, Bạch Kiện có thể chắc chắn người đi xe vào trước và sau khi đi ra, từ tư thế đến thói quen lái xe đều có sự thay đổi lớn, bởi vậy có thể thấy khi đó không phải cùng một người ra vào!

Sau đó, Bạch Kiện cũng liên hệ với công ty giao đồ ăn, kết quả công ty đó khẳng định, hôm đó người đi giao hàng sau khi giao xong đơn cuối cùng thì bị mất liên lạc với công ty. Có điều nhân viên3của bọn họ tính lưu động cao, mà xe đi giao hàng cũng là của người giao hàng, nên bọn họ cũng không để ý nhiều, chỉ coi như người kia không làm việc nữa thôi.

Điều tra được thông tin này, người của Bạch Kiện lại trở lại nhà của Giang Tử Sơn điều tra, lần trước bọn họ chỉ vào nhà xác nhận xem Giang Tử Sơn có trong nhà hay không, cũng không kiểm tra kĩ càng, nhưng hiện tại xem ra bọn họ đã bỏ sót đầu mối quan trọng nào đó. Lần này để chắc chắn, Bạch Kiện bảo tôi đi cùng, vì anh ta tin rằng người lái xe mất liên lạc kia chắc chắn không đơn giản. Giang Tử Sơn không phải yêu quái, không thể tự5nhiên biến mất được.

Lúc tôi đi theo Bạch Kiện vào nhà Giang Tử Sơn, liền cảm thấy nơi này có cảm giác rất kỳ quái, không nói rõ ra được, mặc dù căn nhà này nhìn không xa hoa, cũng bình thường như nhiều ngôi nhà khác, thế nhưng lại luôn có cảm giác thiếu thiếu hơi ẩm người... hay có thể nói nơi này khiến tôi cảm giác như không có người sống ở đây.

Mấy người cảnh sát hiện trường đi mấy vòng kiểm tra, cũng đều có cảm giác giống như tôi. Thế là tôi đi đến từng phòng một, đến tận khi tôi đẩy cửa phòng ngủ, đầu đột nhiên “Ong” một tiếng:

Lúc đó tôi sững người đứng ở cửa vài giây, sau đó quay đầu nói với Bạch Kiện: “Dưới gầm giường có thứ gì đó, nhanh cho người đến đây!” Sau đó, mấy người cảnh sát cùng nhau nhấc dát giường lên, một chiếc túi được dán kín bị giấu dưới đó... Thi thể xuất hiện trước mặt chúng tôi chính là người giao hàng đáng thương đã mất liên lạc kia.

Từ ký ức trong tàn hồn của người giao hàng, sau khi anh ta đưa đồ ăn cho Giang Tử Sơn thì bị đánh ngất, Giang Tử Sơn phun vào mặt anh ta một loại khí gì đó, anh ta liền bất tỉnh nhân sự. Sau khi pháp y kiểm tra sơ bộ, trên cơ thể người chết không có ngoại thương, hẳn là sau khi ngất đi bị nhét vào túi bịt kín lại nên ngạt thở chết. Mặc dù trước khi chết anh ta không phải chịu đau đớn gì, nhưng tự dưng chết đi cũng khó tránh khỏi có chút oan uổng?

Bây giờ có thể chắc chắn rằng, Giang Tử Sơn sau khi giết người này đã mặc đồ của người giao hàng, rồi đi xe điện ra ngoài. Sau đó, Bạch Kiện lập tức lấy video giám sát của tất cả khu quanh đó, sống chết cũng phải tra ra được hướng đi của chiếc xe điện kia.

May mà bọn Bạch Kiện phát hiện ra không quá muộn, khi Giang Tử Sơn đi xe hàng đến bến cảng định trốn thì bị cảnh sát tuần tra phát hiện, lập tức bị bắt giữ.

Sau khi nghe tin Giang Tử Sơn đã bị bắt, khối đá lớn trong lòng tôi cuối cùng cũng bỏ xuống được. Bởi vì, chỉ có bắt được tên “Lion King” này, mới có thể thực sự an ủi vong linh Tiểu Long trên trời.

Không ngờ Giang Tử Sơn cũng không dễ nắm được, hắn chối bỏ hết các tội ác đưa ra, khiến bọn Bạch Kiện cũng bó tay toàn tập. Bây giờ những chứng cứ trong tay Bạch Kiện không nhiều, thậm chí có thể nói bọn họ không hề có bằng chứng nào chứng tỏ hắn chính là “Lion King”! Có điều tội danh giết người giao hàng thì hắn không thể chối cãi, chỉ là không biết hắn định lấy lý do gì làm mục đích cho việc giết người kia.

Thật ra tôi nghĩ mãi vẫn không hiểu, Giang Tử Sơn biết rõ không thể thoát khỏi tội giết người, tại sao không khai nhận mọi tội lỗi đi? Chẳng lẽ trong lòng hắn cảm thấy những việc hắn làm quá thất đức sao? Nhưng tôi lại cảm thấy khả năng này không cao, vì tôi biết “Lion King” chắc chắn là một kẻ lạnh lùng tàn ác, hắn đối với cái chết của lũ trẻ không hề để tâm chút nào, làm sao cảm thấy chuyện hắn làm có thiếu đạo đức hay không? Tôi tin rằng hắn không nhận tội là có mục đích của hắn, nên tôi bảo Bạch Kiện tiếp tục điều tra hoàn cảnh của Giang Tử Sơn, xem còn chuyện gì mà chúng tôi chưa biết không.

Đọc truyện chữ Full