Chương 2507:
Vào lúc này, Furuta Ryuichi đã đã dùng hết tất cả biện pháp, thế nhưng lại không có bất kỳ tác dụng gì.
Mà Takei Naoto đã không thể sùi cả bọt mép nữa rồi, thậm chí cơ thể của anh ta đã không có sức lực để run rẩy, thở ra thì nhiều, hít vào thì ít.
Có vẻ như sắp không được.
Trần Hồng Điệp sợ hãi kinh ngạc, nếu như Takei Naoto chết trước mặt mình, Đảo Quốc Âm Lệ giận chó đánh mèo, cô ta sẽ không chịu nổi hậu quả này.
Vừa nghĩ đến đây, Trần Hồng Điệp không để ý tới sự đáng sợ của Bùi Nguyên Minh nữa, mà cắn răng nói: “Tên họ Bùi kia, tôi cho anh một phút, lập tức cứu sống cậu chủ Takei!”
“Nếu không, lát nữa tôi sẽ phanh thây xé xác anh ra” Bùi Nguyên Minh nhún vai, thản nhiên nói: “Thật sao?”
“Vậy ngược lại tôi cũng muốn nhìn xem, cô phanh thây xé xác tôi ra kiểu gì!” Vừa dứt lời, Bùi Nguyên Minh lại búng tay “tách” một tiếng.
Nghe được âm thanh này, thân thể cứng ngắc của Takei Naoto đột nhiên kéo căng, con mắt lồi ra, miệng mũi bắt đầu chảy máu, vẻ mặt của anh ta vô cùng dữ tợn, giống như lúc nào cũng sẽ tắt thở.
Cảnh tượng này khiến đám người Trần Hồng Điệp càng thêm sợ hãi, Trần Hồng Điệp vốn còn muốn làm bộ ra tay, giờ phút này căn bản không dám động đậy.
Lúc này, Bùi Cửu Thiên vẫn luôn đang chú ý mọi chuyện diễn ra, dường như đã nghĩ thông suốt cái gì, anh ta thản nhiên nói: “Cậu chủ Takei vốn đã có bệnh tim, lại nuốt viên thuốc màu xanh nhỏ, anh ta búng ngón tay, cũng chỉ là dùng âm thanh mang tính kích thích, kích thích trái tim của cậu chủ Takei thôi”.
“Một chiều này, chỉ có tác dụng đối với cậu chủ Takei nuốt viên thuốc màu xanh nhỏ, chứ không có bất kì tác dụng gì đối với những người khác”.
Bùi Cửu Thiên đúng là rất có bản lĩnh, anh ta không bị tư tưởng che đậy, mà là liếc mắt một cái đã thấy được sự thật.
Đồng thời trong lòng của anh ta cũng âm thầm thở dài một hơi, Bùi Nguyên Minh này quả nhiên lợi hại, dưới tình thế như thế này, một cái búng tay thật đơn giản, đã có thể trấn áp được mọi người.
Hòa Bích Ngân cũng hơi sững sờ, nhớ lại toàn bộ quá trình, lúc Takei Naoto nuốt viên thuốc màu xanh nhỏ, có vẻ như đã ôm ngực thật. Đó vốn dĩ là biểu hiện của bệnh tim.
Mà Trần Hồng Điệp cũng phản ứng lại trong nháy mắt, cô ta vô cùng tin tưởng Bùi Cửu Thiên, cho nên lúc này sắc mặt của cô ta đã khôi phục lại bình thường.
Cho dù lòng dạ của Bùi Nguyên Minh kì diệu cỡ nào, thủ đoạn đặc biệt cỡ nào, chỉ cần anh không biết yêu pháp, như vậy Trần Hồng Điệp sẽ có lòng tin giết chết anh.
“Chỉ cần không cho anh ta búng tay cái thứ ba, chắc hẳn cậu chủ Takei sẽ có thể sống”
“Nếu mà búng tay cái thứ ba, chắc chắn cậu chủ Takei sẽ phải chết”
Sắc mặt Bùi Cửu Thiên lạnh nhạt phán đoán, cũng tương đương với việc thông báo cho đám người Trần. Hồng Điệp phương pháp xử lý chuyện bây giờ. |
“Ngu ngốc!”.
Furuta Ryuichi phản ứng đầu tiên, lúc này ông ta đã không để ý tới việc cứu chữa cho Takei Naoto nữa, mà vỗ tay phải lên trên mặt đất, thân hình bay vèo ra, trực tiếp nhào tới vị trí của Bùi Nguyên Minh.
Động tác của ông ta cực nhanh, sức lực cực mạnh, một chiêu này nếu như trúng, một con trâu con bò đều có thể bị một chiều của ông ta đánh tan.
Sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Bùi Cửu Thiên, ánh mắt hai người đối nhau, có vẻ như trong không khí có đốm lửa nhàn nhạt lóe lên.
Về phần Furuta Ryuichi, Bùi Nguyên Minh căn bản không thèm để ở trong mắt. Cùng lúc đó, Thôi Văn Triết phóng ra một bước, đường đao bên hông anh ta ra khỏi vỏ trong nháy mắt, một đao chém thẳng về hướng đầu của Furuta Ryuichi.
Bạt Đạo Thuật!
Vẻ mặt của Furuta Ryuichi điên cuồng biến đổi, ông ta cảm nhận được một đạo này của Thôi Văn Triết rất đáng sợ, cơ thể không thể không dừng lại ở giữa không trung, đồng thời trường đạo Đảo Quốc bên hông mình cũng quét ngang ra.
“Keng!”
Hai đao va chạm, Furuta Ryuichi kêu lên một tiếng đau đớn, cả người rơi xuống đất trong nháy mắt, lùi bình bịch về phía sau ba bước.
Mà cảnh tượng này làm cho đám người Trần Hồng Điệp cảm thấy cực kì hoảng hốt. Cận vệ Furuta Ryuichi của Takei Naoto, một chiêu đã bị thua?