TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ
Chương 579: Tôi không đi

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Được thôi!”

Có lái xe miễn phí, cô cũng có thể bớt đi nhiều phiền toái.

Khóe miệng Lục Hạo Thành lơ đãng nhéch lên.

Tập đoàn Lục Thị hiện tại là doanh nghiệp hàng đầu ở thành phố Giang, làm sao lại không đi được, anh đã được mời, muốn tạo cho cô gái nhỏ này một bất ngờ, nhưng bây giờ xem ra không có tác dụng.

Nhưng đêm mai anh không có kế hoạch trở lại, muốn cùng cô gái nào đó làm chút chuyện.Đáng tiếc, kế hoạch có chút thay đổi Mộc Tử Hoành nhìn Lục Hạo Thành, hỏi: không cần đi nhỉ?”

Hình như tôi Lục Hạo Thành liếc xéo, cậu ta không có mắt sao, mò mặt đi làm gì?

Muốn làm bóng đèn 100 watt chắc?

Quả thực rất sáng!

Lục Hạo Thành vẻ mặt phiền toái cậu ra có thể nhìn sắc mặt mà lựa lời nói chuyện được không?.

“Cậu không cần đi, xử lý tốt chuyện giải trí Hoa Chúng, người nên xử lý thì xử lý, nên ký kết thì ký kết, càng sớm càng tốt.”

Mộc Tử Hoành nghe vậy liền nở nụ cười, anh cũng không muốn đi, lát nữa sẽ hẹn Nghiên Nghiên, ngày mai đi ăn tối.

Nghiên Nghiên đã trở lại, anh có thể tiền hành kế hoạch theo đuổi vợ của mình.

Vừa lúc, ngày mai có thể bàn về chuyện ký kết hợp đồng, Nghiên Nghiên nhát định sẽ xuất hiện.

Âu Cảnh Nghiêu nhìn anh hỏi: “Mộc Tử Hoành, sao cậu cười như nhặt được báu vật vậy?”

Mộc Tử Hoành cười cười: “Đây không phải vừa nhặt được bảo vật sao?” Nghiên Nghiên xinh đẹp quyến rũ như vậy, chính là bảo vật trong lòng đàn ông.

Cho nên, anh phải tăng tốc độ mới được.



Cố Tích Hồng nhìn mấy người trẻ tuổi cười cười, vẫn là tuổi trẻ tốt.

Lam Hân cúi đầu ăn, lần này tại triển lãm hội tụ các lãnh đạo trong ngành, diễn đàn liên quan mật thiết đến chủ đè thời trang, thông tin tài nguyên thời trang đa dạng cho phép cô học hỏi rất nhiều.

Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua Lam Hân, nói: “Lam Lam, ngày mai, tác phẩm thiết kế mùa thu của em sẽ xuất hiện ở hội trường, có thể khiến công ty chúng ta thành công hay không đều phụ thuộc vào em.”

Lam Hân cảm giác một ngọn núi đang đè nặng trên vai, cô cười nói: “Lục Hạo Thành, có nhiều nhà thiết kế nỏi tiếng ở đó, tôi chỉ là tôm tép. Anh đừng chụp mũ lên đầu em, em sẽ gặp áp lực.” Cô không có sự tự tin đó, thiết kế thay đổi bất thường, xuất thần nhập hóa, thật đúng là không thể nói rõ.

Hơn nữa, bây giờ nó là một nền tảng điện tử cho những người sành điệu, mở rộng các nhóm trẻ và các kênh thời trang, và tất cả các loại hình chéo ngành được tích hợp nghiêm túc và đang truyền tải văn hóa xu hướng lẫn nhau, cô cũng không ngừng học hỏi.

Âu Cảnh Nghiêu: ” Vậy gian hàng của chúng ta thì sao? Ai đi phụ trách?”

Lục Hạo Thành nói: “Tổng cộng có tám gian hàn, chúng ta ở đầu tiên, tắt cả do cậu phụ trách.”

“Tôi?” Âu Cảnh Nghiêu nhanh chóng nhìn Lam Hân.Lam Hân phụ trách còn nghe được, anh chỉ là một thư ký, cũng không nắm rõ.

Lục Hạo Thành cười nói: “Tất nhiên là cậu, bình thường không nói lời nào, nhưng kỹ năng giao tiếp của cậu rất mạnh, Tổng cộng 600 thương hiệu đến từ 20 quốc gia trên thế giới. Đội ngũ hậu cần đã sẵn sàng, cũng không cần cậu đi bồ trí, bên kia đều đã sắp xếp xong, đến lúc đó cậu chỉ cần dẫn theo bọn họ cùng nhau chiến đấu, hành trình là bốn ngày, không kịp thì ở luôn khách sạn, toàn bộ đều do công ty chỉ trả, cậu tự lái xe thì có thể trở về, dù sao cũng không xa.”

Âu Cảnh Nghiêu nháy mắt nghiên răng nghiền lợi, liếc xéo.

Mộc Tử Hoành.Bỗng nhiên phát hiện cậu ta đang hả hê khi thấy mình gặp họa, giống như muốn nói, rốt cục đến lượt cậu rồi.

Hơn nữa ngày mai cũng sẽ công bồ với cánh truyền thông kế hoạch quảng bá thương hiệu, chẳng phải là muốn anh đôi mặt với máy quay sao?



Mà ở một phòng ăn khác, Bùi Dao Tỉnh cùng một nhà Lục Dật Kha ăn cơm, không có chút tâm trạng nào, mỗi người đều trưng bộ mặt lạnh lùng.

Cần ly rượu vang, uống hết ngụm này đến ngụm khác.



Lục Dật Kha cau mày, vốn tưởng rằng là một người phụ nữ phóng khoáng cởi mở, nhưng chỉ vì Lam Hân nói máy.

câu, sắc mặt giờ lại khó coi như vậy, Lục Dật Kha tâm trạng cũng không tốt.

Có An An lên tiếng: “Cô ơi, sao phải vì một người phụ nữ không biết xấu mà tức giận chứ? Lam Hân vốn là người có cuộc sống phóng túng, cô tức giận vì loại người này, là hạ thấp thân phận của mình.”

Tần Ninh Trăn cũng góp lời: “Cô Bùi, An An nói đúng, cô là bậc thầy thiết kế nỏi tiếng, cũng không phải là người mà loại như Lam Hân có thể đánh đồng, hôm nay là đặc biệt mời cô Bùi cùng ăn bữa cơm, cũng không thể bởi vì người không đâu mà mát vui được.” Bùi Dao Tinh mắt cao hơn đỉnh, ngay cả Lý Nghệ Na bà ta cũng không để trong mắt, sẽ thu nhận Cố An An, bà ta cũng rất kinh ngạc.

Nhưng khi biết bà ta có dính líu với Lý Nghệ Na, cũng không ngạc nhiên chút nào.

Lục Dật Kha nghe Cô An An cùng Tân Ninh Trăn nói xong thì có chút không vui.

Bùi Dao Tinh lạnh lùng gật đầu, ngay cả Lý Nghệ Na cũng không dám nói bà ta như vậy, một Lam Hân tính là cái gì vậy.

Bà ta nhìn Lục Dật Kha vẫn không nói gì, cười cười: “Lục chủ tịch, chúng ta cùng nâng ly nào.”

Lục Dật Kha lạnh nhạt cười, không nói gì, giơ ly lên, bốn người cạn một ly.

Cố An An nhìn sắc mặt Bùi Dao Tinh dịu đi, cuối cùng cũng yên tâm hơn.

Bùi Dao Tinh này, sau khi làm việc chung vài ngày, côta phát hiện, trong công việc bà ta là một phụ nữ mạnh mẽ dứt khoát.Thuộc loại phụ nữ giỏi giang có năng lực, phong thái như nữ hoàng.

Không giống Lam Hân, Lam Hân bề ngoài yếu đuổi, nhưng tác phong làm việc có thể sánh với Bùi Dao Tinh.

Điểm này cô ta không thể không thừa nhận, thật sự bước chân ra xã hội, cô ta mới biết được cái gì là chênh lệch.

Ở bên cạnh Bùi Dao Tinh, cô ta có thể học được rất nhiều thứ, chỉ cần nắm giữ Bùi Dao Tinh này, cô ta nhất định có thể vượt qua bà ta, trên danh nghĩa là học trò, cô ta cũng có thể thành danh, hoàn toàn đánh bại Lam Hân.

Tần Ninh Trăn cười nói: “Cô Bùi, chúng ta tập đoàn Lục Trăn bên lĩnh vực thời trang, ngày mai cũng tham gia hội thảo, không bằng chúng ta cùng nhau đi qua đi!”

Bùi Dao Tinh nhìn thoáng qua bà ta nói: “Nếu tiện, vậy cùng đi đi! Tôi thì không thành vấn đề.” Hội thảo như vậy, bà ta cũng không thèm để ý.

Đọc truyện chữ Full