TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Rể Quyền Quý
Chương 2445

Chương 2445:

Sau khi máy bay hạ xuống, Trương Thác thuê một chiếc xe, trở lại chỗ ở.

Trong biệt thự vẫn quạnh quẽ như cũ, Trương Thác ngồi trên ghế sô pha, nhìn căn phòng lớn trống rỗng, nhớ lại hơn một năm trước, mỗi ngày Lâm Ngữ Lam đều sẽ xuất hiện, còn có Mễ Thanh, cùng một số chuyện muôn hình muôn vẻ, mặc dù vừa buồn vừa vui, nhưng những điều đó đều thuộc một phần của cuộc sống bình thường, nhưng bây giờ, tất cả đều đã thay đổi.

Tà Thần nhắc đến văn minh tâm trái đất với Trương Thác, cùng với cách mở ra con đường đến tâm trái đất mà tên Lam Vân Dương kia muốn mở ra, mặc dù mặt ngoài Trương Thác không biểu hiện ra cái gì, nhưng trong lòng đã sớm cực kỳ chấn động, một nền văn minh khác ư! Đây không phải là suy đoán, mà đã chứng thực được nền văn minh kia thật sự tồn tại!

Mặc dù loài người vẫn chưa có hiểu biết gì quá sâu đối với hành tinh này, thậm chí chỉ mới thăm dò thứ ở mặt ngoài của hành tỉnh này thôi, giờ đây lại thật sự biết được một nền văn minh khác tồn tại, loại cảm giác này, không cách nào hình dung được.

Trương Thác đang cố gắng tiêu hóa và tiếp nhận tin tức này, đi về tâm trái đất, đây là điều nhất định phải làm, không có cách nào tránh khỏi, nhưng trước khi đi vào tâm trái đất, Trương Thác còn có chuyện khác phải xử lý.

Tâm trái đất trông như thế nào, Trương Thác không biết rõ, rốt cuộc nơi đó là người hay quỷ, Trương Thác cũng không biết rõ, mình đi rồi có thể trở về nữa không, Trương Thác càng không biết rõ, trước khi rời đi, mọi chuyện cần thiết, Trương Thác đều muốn thu xếp tốt, có một số việc nên chấm dứt thì phải đi chấm dứt, có một số người nên gặp, vẫn phải gặp một lần.

Nghĩ tới những chuyện này, Trương Thác lập tức đi làm, anh đến khuôn viên nhà họ Lâm, gặp mấy người ông cụ Lâm, nói cho bọn họ là mình và Ngữ Lam dự định đi du lịch vòng quanh thế giới, trong lúc đó sẽ đến rất nhiều nơi không có tín hiệu, để mọi người không cần phải lo lắng.

Đối với bản lĩnh của Trương Thác, người của nhà họ.

Lâm đã sớm được chứng kiến, sau khi biết được tin tức này cũng không nói thêm gì, chỉ nói với Trương Thác, bảo anh và Ngữ Lam ở bên ngoài tự chăm sóc bản thân thật tốt.

Sau đó, Trương Thác lại đến tập đoàn Nhất Lâm, lúc trước, nhân tài mà Trương Thác mời chào đến Nhất Lâm đã nhận chức ở Nhất Lâm rồi, mà Triệu Chính Khải cũng đã thực hiện lời hứa hẹn với Trương Thác lúc trước, chính thức ủng hộ Nhất Lâm trên một số chính sách, có điểm quan trọng này, chỉ cần Nhất Lâm không cố ý tìm đường chết, trong vòng một hai năm, sẽ rất khó xuất hiện vấn đề, Trương Thác tổ chức đại hội cổ đông, sắp xếp chuyện cần làm sau này cho.

Nhất Lâm, đồng thời liên hệ với Ferreth, để Ferreth sắp xếp một vài tinh anh thương nghiệp đến Nhất Lâm nhậm chức.

Còn về chuyện mấy người Bạch Trình bị Bạch Giang Nam dẫn đi tập huấn đặc biệt, Ferreth cũng nói cho Trương Thác biết, cho tới bây giờ, Trương Thác còn chưa liên lạc được với mấy người Bạch Trình, nhưng mà nếu ở cùng một chỗ với Bạch Giang Nam, Trương Thác cũng sẽ không cần phải lo lắng.

Tổ Lâm cũng đã an toàn, Pease cũng được đưa đến bệnh viện tốt nhất an dưỡng, những vết thương ngoài da nhìn như kinh khủng khiến Pease chịu không ít khổ sở, nhưng cũng sẽ không ảnh hưởng đến căn cốt của anh ta.

Lúc Trương Thác rời khỏi Nhất Lâm, biết được vị trí của Mễ Thanh, Mễ Thanh vẫn luôn đi công tác ở ngoài tỉnh, lúc này đang ở Thạch Thành.

“Thạch Thành?” Trương Thác thì thầm cái tên này, đúng lúc, cô gái yếu đuối, gặp phải chuyện gì cũng đều nhẫn nhục chịu đựng trở nên kiên cường kia cũng đang ở Thạch Thành, cùng đến gặp một lần đi.

Lúc này Trương Thác bèn mua vé máy bay đến Thạch Thành, sau mấy tiếng, Trương Thác đã xuất hiện ở sân bay.

Thạch Thành, anh gọi điện thoại cho Mễ Thanh, thông báo là tắt máy.

Trương Thác ngẫm nghĩ, vẫn có ý định đến khách sạn Thế Giới thăm Thu Vân trước cũng được, thông qua quan hệ của nhóc Ngũ, cô nhóc này ở trong khách sạn Thế Giới rất tốt.

Nghĩ đến điều này, Trương Thác vừa định bắt xe, lại thấy một chiếc Rolls-Royce dừng ở trước mặt mình, cửa sổ xe hạ xuống, Triệu Chính Khải nhã nhặn mở cửa xe, đi xuống, uốn éo tạo hình trước mặt Trương Thác.

“Đừng giả vờ nữa” Trương Thác trợn trắng mắt: “Trông ông cứ như tài xế, mà không phải chủ xe”

Đọc truyện chữ Full