Là người trong y đạo, đương nhiên Lâm Chính biết Huyết Linh Chi là gì.
Đó là linh chi thần kỳ được trời ưu ái, chỉ có thể sinh trưởng ở môi trường đặc biệt.
Loại linh chi này vượng hỏa, vì thổ nhưỡng sinh ra nó chính là loại nơi cực hỏa cực dương, vì vậy Huyết Linh Chi cực kỳ bổ, có công hiệu tái sinh máu thịt, tái tạo tinh thần, có thể coi là cực phẩm trong các loại linh dược, được rất nhiều bác sĩ Đông y tôn là chí bảo tuyệt thế.
Sự đặc biệt của nó đã định nó có thể tổng hợp rất nhiều dược liệu, trở thành dược liệu chính của vô số đan hoàn cực phẩm, thậm chí “tiên đan” trong truyền thuyết cũng có thể dùng nó để luyện chế. Vì vậy bao nhiêu năm nay vẫn luôn có người điên cuồng đi tìm Huyết Linh Chi.
Nhưng khắp cả nước có mấy nơi là nơi cực hỏa cực dương?
Có mấy nơi có thể sinh ra Huyết Linh Chi chứ?
Phải biết rằng, chu kì sinh trưởng của một cây Huyết Linh Chi ít nhất là 60 năm.
Ai mà đợi nổi?
Ai mà tìm được?
Nhưng…
Tất cả những thứ này chỉ nói về Huyết Linh Chi.
Chứ không phải là Huyết Hoàng Linh Chi.
Hơi thở của Lâm Chính như nghẹn lại, đầu óc có chút trống rỗng, sửng sốt hỏi: “Tại sao lại gọi là Huyết Hoàng Linh Chi? Chẳng phải là Huyết Linh Chi sao?”.
“Đồ đệ ngoan, con không biết sao?”.
“Tôi nhận lời mời giúp Huyết Ma Tông đi lấy Huyết Linh Chi mà”.
Lâm Chính nhỏ giọng kể lại sự việc với Phong Thanh Vũ.
Phong Thanh Vũ nghe thấy thế thì cười khẩy: “Người của Huyết Ma Tông đúng là biết tính toán, rõ ràng là bọn họ lợi dụng các con mà. Nếu thực sự chỉ là Huyết Linh Chi bình thường, thì các cường giả tuyệt thế kia cần gì phải vì nó mà đối đầu với Huyết Ma Tông, tự tìm rắc rối chứ? Chắc chắn chuyện này không hề đơn giản. Sư phụ thân là Đạo Hoàng, cũng có hệ thống tình báo riêng. Theo tình báo của sư phụ thì cây mọc ở bên ngoài Huyết Ma Tông chính là Huyết Hoàng Linh Chi. Bởi vì Huyết Ma Tông là tông môn cực kỳ đặc biệt, đến mức môi trường xung quanh nó đã tạo điều kiện sinh trưởng cho Huyết Hoàng Linh Chi. Sư phụ nghĩ chắc hẳn mấy cường giả kia cũng không phải là vô tình phát hiện ra cây Huyết Hoàng Linh Chi này, mà là có kế hoạch, nếu không tại sao bọn họ lại chiếm trước, chờ nó lớn lên chứ?”.
“Hóa ra là vậy”.
Lâm Chính bừng tỉnh, cũng hiểu những gì Phong Thanh Vũ nói.
E là Huyết Ma Tông đã biết cây Huyết Hoàng Linh Chi này từ lâu, nhưng không dám bảo vệ nó, dù sao cũng là ở bên ngoài tông môn, nếu chú ý quá sẽ thu hút tai mắt, sợ dẫn đến những rắc rối không đáng có.
Nhưng giấy không gói được lửa, cuối cùng vẫn có tin đồn lọt ra ngoài.
Nhận được tin, mấy cao thủ tuyệt đỉnh liền cưỡng chế độc chiếm Huyết Hoàng Linh Chi, chờ linh chi tiến vào thời kỳ chín muồi sẽ lập tức hái đi.
Huyết Ma Tông nghĩ dù sao tin tức cũng đã bị lộ, liền không dùng người của mình để cướp nó về, mà tìm sự trợ giúp từ bên ngoài để đối phó với đám “ăn cướp” này.
Đương nhiên, sau khi tìm được trợ giúp từ bên ngoài, Huyết Ma Tông sẽ có thái độ gì thì không ai biết được.
Lâm Chính khàn giọng nói: “Vậy Huyết Hoàng Linh Chi có gì khác với Huyết Linh Chi bình thường?”.
Anh chưa từng đọc được tài liệu có liên quan đến Huyết Hoàng Linh Chi trong sách sử, hay nói cách khác, hôm nay là lần đầu tiên anh nghe thấy từ này, đương nhiên rất có hứng thú.
“Thông tin về Huyết Hoàng Linh Chi chỉ có nội bộ của Huyết Ma Tông có ghi chép. Nghe nói có hai điểm khác nhau giữa chúng, một là dược lực của Huyết Hoàng Linh Chi mạnh hơn Huyết Linh Chi gấp 50 lần”.
“Cái gì?”.
Trái tim Lâm Chính suýt nữa thì ngừng đập.
50 lần?
Điên chắc!
Đây mà là thuốc sao?
Đây là nham thạch nóng cháy thì có!
Anh há hốc miệng, đến mức Khổng Thích Thiên và Nam Cầm ở bên cạnh đều quay sang nhìn, ánh mắt tỏ vẻ nghi hoặc.
Nhưng Lâm Chính phớt lờ bọn họ.
“Thứ hai thì sao?”, Lâm Chính vội hỏi.
“Thứ hai là… hình như Huyết Hoàng Linh Chi có công năng tịch cốc. Đương nhiên điểm thứ hai này sư phụ cảm thấy có chút hoang đường. Tịch cốc? Nếu quả thực như vậy thì chẳng phải sẽ thành thần tiên sao?”, Phong Thanh Vũ cười nói.
Lâm Chính nghe thấy thế thì trầm mặc.
Tịch cốc?
Anh biết điều này có nghĩa là gì.
Đây là từ chỉ có trong tiểu thuyết thần tiên.
“Tịch cốc” hay còn gọi là khước cốc, khứ cốc, tuyệt cốc, tuyệt lạp, khứ lạp, hưu lạp, khởi nguồn từ “bất thực ngũ cốc” trong dưỡng sinh của các tiên gia thời xưa, tức là không ăn năm loại ngũ cốc.
Nếu Huyết Hoàng Linh Chi quả thực có công hiệu này, thì người dùng nó… e là sẽ thành thần tiên thật…
Thảo nào lại có nhiều cao thủ tuyệt thế đến tranh cướp như vậy.
Thảo nào Huyết Ma Tông lại mời các cường giả đến trợ giúp.
Đứng trước chí bảo tuyệt thế này, ai mà kìm lòng cho được?
“Đồ đệ ngốc, con bị người ta lợi dụng rồi, mau về đi, đừng bán mạng cho Huyết Ma Tông nữa, nếu không lành ít dữ nhiều đấy”, Phong Thanh Vũ vội khuyên.
“Nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác”.
Lâm Chính cười chua chát, rồi tắt điện thoại.
Tuy biết được sự thật từ Phong Thanh Vũ, nhưng Lâm Chính đã không còn đường lui.
Bởi vì anh phải dùng nơi cực âm cực tà của Huyết Ma Tông.
“Kính thưa quý khách, chuyến bay của chúng ta sắp đến nơi, xin quý khách nắm chặt tay vịn, chuẩn bị hạ cánh!”.
Giọng nói dịu dàng của tiếp viên hàng không vang lên.
Mọi người đều mở mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đây là một sân bay tư nhân.
Nơi này chính là Huyết Ma Tông!