TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 1724: TẮM TRONG LỬA

Nếu có đủ dược vật và dụng cụ, Lâm Chính có thể kéo dài thời gian sống cho ông lão.

Thùng chứa nước hồ máu mà Huyết Ma Tông mang đến có công hiệu kéo dài tuổi thọ. Nó không thể chữa trị cho ông lão, nhưng có thể khiến ông lão không chết trong thời gian ngắn.

Hai tay hai chân ông lão đã gãy, bị ném vào hồ máu, bị tông chủ Huyết Ma Tông cắt thịt rút gân từng chút một.

Giống như lăng trì.

Tiếng la hét thê thảm vang vọng khắp cấm địa.

Lâm Chính nổi giận ngút trời, nhưng lại không làm gì được.

Anh biết nếu bây giờ xông ra ngoà căn bản là chịu chết!

Nhưng dù không ra ngoài, Lâm Chính cũng khó mà tĩnh tâm ngưng thần, hoàn toàn không thể ngưng tụ cơ thể võ thần.

Anh nhắm mắt lại, bên tai vang lên tiếng ông lão đau khổ gào thét, không tiếng nào không khiến anh đau lòng.

Mặc dù anh chỉ mới quen biết ông lão chưa bao lâu, nhưng chung quy cũng là người có ơn với mình.

“Không được, mình nhất định phải tĩnh tâm!”.

Lâm Chính nghiến răng, lấy châm bạc ra, muốn dùng châm bạc để giúp mình bình tĩnh lại một chút.

Nhưng càng như vậy, trong lòng Lâm Chính càng hỗn loạn.

Cho đến lúc này, ông lão giãy giụa đau khổ trong hồ máu đột nhiên gào lên một tiếng.

“Nhóc! Bình tĩnh! Cậu nhất định phải bình tĩnh! Không được kích động!”.

Tiếng hét đó dường như đã hao hết sức lực của ông lão.

Lâm Chính rùng mình, mở to mắt.

Mặc dù không nhìn thấy ông lão chịu khổ, nhưng anh có thể tưởng tượng được sự mong đợi và kỳ vọng trong lòng ông lão.

Ông ấy hi vọng Lâm Chính sẽ trả thù cho ông ấy!

Ông ấy hi vọng Lâm Chính có thể bình yên ra khỏi đây!

Chứ không phải rơi vào tay người của Huyết Ma Tông như ông ấy, chịu đủ giày vò!

Nếu người của Huyết Ma Tông không trả giá, vậy thì… ông ấy cũng hi sinh vô ích.

“Đồ khốn! Ông thật sự cho rằng đao của Huyết Ma Tông không bén sao?”.

Tông chủ Huyết Ma Tông nổi giận, quát lên: “Lấy đao ra! Tôi phải lóc xương ông già này!”.

“Vâng!”.

Người bên cạnh chạy đi, lấy một thanh trường đao sắc bén tới. Tông chủ Huyết Ma Tông mổ bụng, róc xương cắt gân ông lão.

Ông lão đau đớn ngất đi, nhưng dược hiệu của hồ máu lại duy trì sinh mệnh ông ta.

Đây chính là sống không bằng chết!

Nhưng lần này, dù ông lão có hét lớn thế nào cũng không nghe được bất cứ động tĩnh nào từ phía sau hàn thiết nữa…

“Hả?”.

Ánh mắt tông chủ Huyết Ma Tông trở nên lạnh lẽo.

“Tông chủ, hình như không có tác dụng. Chúng ta không thể làm lỡ thời gian nữa, thần y Lâm chắc chắn có quỷ kế gì đó, chúng ta phải nghĩ cách phá được cửa sắt”, Đại trưởng lão ở một bên tiến tới, nói.

“Hàn thiết Bắc Hải này làm sao có thể phá được?”, tông chủ Huyết Ma Tông cất giọng trầm khàn.

“Tôi nghe nói có một loại thủy đao lợi dụng lực đẩy của nước bất cứ thứ gì cũng có thể tách đôi, chém sắt như bùn, có thể thử xem”.

“Trong thời gian ngắn, ông đi đâu tìm được nó?”, tông chủ Huyết Ma Tông nhìn chằm chằm ông ta, hỏi.

“Hơ, chuyện đó...”, Đại trưởng lão tỏ ra khó xử.

Lúc này, một tinh nhuệ của Huyết Ma Tông đột nhiên tiến tới trước.

“Tông chủ, mặc dù chúng ta không thể vào trong, nhưng có thể buộc người ở bên trong ra ngoài!”.

“Ồ? Lý Kỳ? Nói xem, cậu định làm thế nào?”, tông chủ Huyết Ma Tông nhìn ông ta, hỏi.

“Dùng lửa!”, tinh nhuệ đó nói.

Anh ta dứt lời, mọi người đều sáng mắt.

“Kế hay!”.

“Sao tôi lại không nghĩ ra chứ?”.

Các trưởng lão bừng tỉnh, kêu lên.

“Được! Vậy thì dùng lửa! Đốt cho tôi! Mặc kệ sống chết của thần y Lâm, mau chất đầy củi ở đây cho tôi! Tôi sẽ dùng lửa đốt cháy mọi thứ ở đây!”, tông chủ Huyết Ma Tông không ngừng gật đầu, nói với người đàn ông kia: “Lý Kỳ, cậu hiến kế có công, cho cậu thăng chức chấp sự Huyết Nguyệt Đường!”.

“Cảm ơn tông chủ!”, đệ tử tên Lý Kỳ vội vàng quỳ xuống.

Chẳng mấy chốc, đệ tử Huyết Ma Tông lấy rất nhiều củi khô đến, ném vào dọc theo khe hở của lồng giam. Sức bọn họ rất lớn, có thể ném đến cuối vách lồng giam.

Bộp...

Bộp...

Bộp...

Lâm Chính mở hé mắt, nhìn thấy số củi lửa đập vào vách tường, sau đó rơi xuống đầy đất.

Dần dần, củi lửa càng chất càng nhiều, trong lồng giam đã lấp đầy củi khô.

“Thần y Lâm! Tôi cho cậu cơ hội cuối cùng. Nếu bây giờ cậu ra ngoài, mở cửa lồng giam, dập đầu tạ tội với tôi, tôi có thể cân nhắc giữ cho cậu một mạng! Nếu cậu vẫn cố chấp tiếp tục kiên trì thì đừng trách tôi vô tình!”, tông chủ Huyết Ma Tông lớn tiếng quát.

Nhưng bên trong vẫn không có chút động tĩnh nào.

“Không biết điều!”.

Tông chủ Huyết Ma Tông nhấc bổng ông lão đang hấp hối trong hồ máu lên, để đầu ông ta đối diện với lồng giam, cười nhạt: “Trần Bác! Trước khi ông chết có người chịu tội thay ông cũng xem như ông may mắn, lần này tôi sẽ cho ông tận mắt nhìn thấy người trong đó chết như thế nào!”.

Ông ta nói xong thì phất tay.

Soạt.

Những đốm lửa bay vào trong lồng giam, rơi lên củi khô.

Vù!

Trong nháy mắt, lửa lớn bùng lên.

Lồng giam hóa thành biển lửa.

Ông lão gian nan mở mắt ra, nhìn ngọn lửa trước mặt, mặt xám như tro tàn.

“Nhìn thấy chưa? Đó là kết cục khi đối đầu với Huyết Ma Tông chúng tôi!”.

Tông chủ Huyết Ma Tông cười nhạt, ngay sau đó quăng ông lão sang một bên, để mặc ông ta chết.

“Thêm củi! Thêm củi!”.

“Thần y Lâm có tiên thiên cương khu, trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ không thiêu cháy được cậu ta, tiếp tục thêm củi cho tôi! Đốt cậu ta ba ngày ba đêm!”.

Đại trưởng lão la lớn.

Các đệ tử ra sức ném củi vào trong.

Nhưng theo tông chủ Huyết Ma Tông thấy, Lâm Chính chết đã là kết cục định sẵn.

“Đáng tiếc, Huyết Hoàng Linh Chi phải chôn vùi cùng với tên họ Lâm kia, nếu không, công lực của tôi chắc chắn sẽ tăng thêm một bậc. Thật đáng tiếc!”.

Tông chủ Huyết Ma Tông lắc đầu, quay người rời khỏi cấm địa.

Đại trưởng lão thấy vậy, nhanh chóng đi theo.

“Tông chủ, tiếp theo chúng ta nên làm gì?”.

“Làm gì? Đương nhiên tôi phải tu luyện, vốn định dùng Huyết Hoàng Linh Chi để tăng công lực, không ngờ lại xảy ra chuyện thế này. Dù có giết thần y Lâm cũng không thể xóa tan mối hận này, nhưng bây giờ không phải lúc để hận. Càng lúc càng gần đến ngày đại hội mở ra, nếu tôi không mau nâng cao thực lực, Huyết Ma Tông làm sao có được ưu thế ở đại hội?”, nói đến đây, gương mặt của tông chủ Huyết Ma Tông đầy tức giận.

“Tông chủ, mặc dù chúng ta không có Huyết Hoàng Linh Chi, nhưng tôi nghĩ chắc chắn vẫn còn thứ khác có thể thay thế cho Huyết Hoàng Linh Chi!”, Đại trưởng lão vội nói.

"Cái gì?”, tông chủ Huyết Ma Tông vội hỏi.

“Học viện Huyền Y Phái!”.

“Ồ?”.

“Tông chủ, Học viện Huyền Y Phái là một tổ chức y học do thần y Lâm dốc hết tâm huyết thành lập nên. Tôi nghĩ trong đó chắc chắn có không ít tâm đắc y thuật và dược liệu quý giá của thần y Lâm. Nếu chúng ta nắm được Học viện Huyền Y Phái trong tay, để người của Học viện Huyền Y Phái trợ giúp tông chủ tu luyện, với cách luyện công của y võ, chẳng phải thực lực của tông chủ sẽ tiến triển thần tốc hay sao?”, Đại trưởng lão cười nói.

Ông ta vừa nói xong, trong mắt tông chủ Huyết Ma Tông lóe lên tia sáng kỳ lạ, trầm ngâm trong chốc lát, gật đầu nói: “Được! Ông mau phái người đi một chuyến, gặp người của Học viện Huyền Y Phái, nói thần y Lâm đã chết trong tay tôi, bảo bọn họ quy thuận Huyết Ma Tông! Ai không tuân, giết không cần bàn!”.

“Vâng! Tông chủ!”.

“Bỏ đi, ông hãy đích thân đi một chuyến. Lần này đừng để tôi thất vọng nữa, nếu không, ông cũng vào cấm địa thiêu đi”, tông chủ Huyết Ma Tông hạ giọng nói.

Đại trưởng lão rùng mình, vội quỳ xuống dập đầu: “Tông chủ yên tâm, Huyết Ngân chắc chắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào, dù cho máu chảy đầu rơi!”.

“Đi đi!”.

“Tuân lệnh!”.

Đọc truyện chữ Full