TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 1741: ĐẾN LƯỢT ÔNG

“Cẩn thận!”.

Đội trưởng đội Huyết Sát lập tức gào lên.

Tất cả mọi người lập tức nâng đao chém về phía ánh sao rơi xuống.

Nhất thời đao quang kiếm ảnh không ngừng lóe lên.

“Dùng Huyết Ẩnh Cầm Thiên Thuật phát giải chiêu thức này của thần y Lâm!”.

Người của đội Huyết Ảnh đồng loạt hét lên, cầm kiếm nhảy tới.

Bọn họ hóa thành bóng hình màu đỏ máu quỷ dị, giống như oan hồn hội tụ về chính giữa phía bên trên.

Chưa tới một giây, tất cả người của đội Huyết Ảnh đều tụ tập lại, hóa thành một mảnh vải màu đỏ máu khổng lồ, bao phủ về phía Lâm Chính.

Lâm Chính nâng mắt nhìn lên.

Chính giữa tấm vải màu đỏ xuất hiện mười mấy thanh kiếm, giống như những con rắn độc dữ tợn đâm tới giữa trán Lâm Chính.

“Các người không phá được cơ thể võ thần của tôi”.

Lâm Chính hờ hững nói, vung tay chộp lấy mười mấy thanh kiếm.

Keng keng keng…

Đại đao của đội Huyết Sát ở xung quanh đều nhắm đến chỗ anh.

Nhưng cứ mỗi một nhát đao chém xuống, chủ nhân thanh đao sẽ bị sự phản phệ sinh ra lúc va chạm làm nôn ra máu, đao trong tay cũng vỡ tan.

Hoàn toàn không làm gì được Lâm Chính!

“Không hay!”.

Đội trưởng đội Huyết Ảnh dường như ý thức được điều gì, nhưng bây giờ muốn rút lui đã không còn kịp.

Tay đang đưa ra của Lâm Chính đột nhiên quét ngang, nắm mười mấy thanh kiếm trong tay, năm ngón dùng sức bóp chúng biến dạng, sau đó lại dùng sức kéo xé.

“A…”.

“Ư…”.

Người của đội Huyết Ảnh ẩn nấp đằng sau tấm vải khổng lồ màu máu đều bị kéo rơi xuống đất.

Nhưng thân thủ bọn họ cao cường, lập tức buông trường đao ra, lộn nhào đáp xuống đất.

“Lợi hại quá!”.

“Người này thật sự có cơ thể võ thần?”.

“Đao kiếm của chúng ta cũng không phá được, phải làm sao?”.

Người của đội Huyết Sát và đội Huyết Ảnh đều tỏ vẻ nghiêm nghị, không biết nên làm thế nào mới phải.

Lâm Chính lại lên tiếng: “Thật ra các người không cần suy nghĩ vấn đề đó nữa”.

“Cậu có ý gì?”, đội trưởng của đội Huyết Sát quát khẽ.

Lúc này, người bên cạnh hô lên: “Cẩn thận!”.

Người của hai đội đều giật mình, ngẩng đầu lên.

Những ánh sáng như sao… đã rơi xuống.

Hóa ra đó là những cây châm bạc.

Mặc dù chúng vô cùng nhỏ bé, nhưng lại giống như có sức mạnh nghìn cân, xuyên qua đầu bọn họ, thoát ra ngoài từ thân dưới. Sau đó, châm bạc đâm vào mặt đất, tạo thành những lỗ châm nhỏ, biến mất không thấy.

Trong nháy mắt, dù là người của đội Huyết Sát hay người của đội Huyết Ảnh… đều bất động…

Ầm! Ầm!

Chỉ chưa đầy ba giây sau, cơ thể người của đội Huyết Sát và đội Huyết Ảnh đều nổ tung, giống như quả bóng nước vỡ ra.

Máu thịt tanh hôi bắn tung tóe đầy đất.

Nơi này giống như địa ngục nhân gian, dữ tợn mà đáng sợ.

Những người còn lại ở xung quanh sợ đến vỡ mật, đâu còn dám đối đầu với Lâm Chính,ai nấy cắm đầu chạy như điên ra ngoài.

“Tông chủ!”.

Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão cũng kinh hãi sững người.

Bọn họ biết mình không phải đối thủ của thần y Lâm, chỉ có thể quỳ xuống trước mặt tông chủ Huyết Ma Tông, van xin ông ta ra tay.

Tông chủ Huyết Ma Tông vẫn nở nụ cười nhàn nhạt, nhìn Lâm Chính đứng giữa vũng máu, khẽ gật đầu: “Xem ra cậu thật sự đã tu luyện cơ thể võ thần! Tốt lắm! Tốt lắm!”.

“Đừng dài dòng”.

Lâm Chính khàn giọng, bước chân ra, lao về phía tông chủ Huyết Ma Tông.

Anh đánh thẳng một quyền về phía chiếc ghế màu đỏ.

“Ầm!”.

Ghế vỡ vụn, cả đại điện rung chuyển, mặt đất bị quyền này đấm thành một khe nứt đáng sợ.

Nhưng tông chủ Huyết Ma Tông lại không rõ tung tích.

Nhìn lại, không biết từ lúc nào ông ta đã đến phía sau Lâm Chính.

Lâm Chính vừa định xoay người, tông chủ Huyết Ma Tông đã đánh tới một trảo vô cùng đáng sợ.

Anh lập tức đưa cánh tay lên đỡ.

Ầm!

Sức mạnh bùng nổ.

Nơi cánh tay hai người va chạm lan ra một vòng hoa văn sức mạnh màu trắng đáng sợ. Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão bị đánh bay, cột trụ trong cả đại điện cũng bị đánh sập hoàn toàn.

Nếu là trước kia, Lâm Chính chắc chắn không thể chịu được đòn này.

Nhưng bây giờ… anh lại có thể đứng vững tại chỗ, không suy suyển, miễn cưỡng đối kháng với tông chủ Huyết Ma Tông!

“Hả?”.

Tông chủ Huyết Ma Tông cực kỳ bất ngờ, có lẽ là không ngờ Lâm Chính lại đỡ được một cách hoàn hảo.

Ầm!

Một giây sau, Lâm Chính giơ thẳng chân, đạp vào bụng tông chủ Huyết Ma Tông.

Rầm!

Tông chủ Huyết Ma Tông không kịp đề phòng, lùi lại hai bước.

Ông ta không bị thương, nhưng nhìn dấu chân nơi bụng mình, vẻ mặt lập tức âm trầm.

Chưa từng có ai dám dùng chân đạp ông ta.

Chuyện này còn khiến ông tức giận hơn cả việc làm ông ta bị thương.

“Tôi thừa nhận cơ thể võ thần của cậu rất lợi hại, kim cương bất hoại, bất tử bất diệt, nhưng, thần y Lâm, chỉ có cơ thể võ thần thì không thể đối phó được tôi!”.

Tông chủ Huyết Ma Tông trở nên nghiêm túc hơn, lạnh giọng nói: “Cậu chỉ là một con rùa giỏi chịu đòn, cậu không giết được tôi! Trái lại, tôi không tin vỏ rùa của cậu có thể bảo vệ cậu cả đời! Bây giờ, tôi sẽ cho cậu thấy Huyết Ma Thần Công của tôi!”.

Nói xong, hai mắt tông chủ Huyết Ma Tông đột nhiên trở nên đỏ như máu, ông ta bước tới trước một bước.

Phù!

Bên ngoài da của ông ta xuất hiện nhiều huyết quản trông rất dữ tợn.

Một luồng khí ý lạnh lẽo âm tà bao trùm cả trong lẫn ngoài đại điện…

Đọc truyện chữ Full