TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 1796: CÓ THỂ HÀNH ĐỘNG ĐƯỢC RỒI

Cốc chủ Hồng Nhan Cốc đến rất rầm rộ.

Một chiếc kiệu màu đỏ rất lớn, cao 3m rộng 4m, chậm rãi đi trên đường quốc lộ.

Chiếc kiệu màu đỏ do tám cô gái vóc dáng cao to khiêng.

Trong kiệu là một cô gái mặc váy màu đỏ tươi.

Cô ta lười biếng nằm trong kiệu, trên bàn trà bên cạnh bày hoa quả và trà.

Hai bên kiệu là từng chiếc xe sang đang lái với tốc độ rùa bò.

Cả con đường đều bị phong tỏa.

Không nhìn thấy chiếc xe nào khác.

Chỉ có người dân ở hai bên đường đứng xem từ xa, đương nhiên là cũng không thể lại gần, một khi lại gần sẽ bị đuổi đi.

“Họ đang làm cái gì vậy?”.

“Quay phim sao?”.

“Hình như là thế…”

“Sao toàn là con gái thế này?”.

“Hơn nữa còn rất xinh đẹp…”

“Đây là phim gì vậy? Lúc nào chiếu tôi nhất định phải đi xem!”.

Người dân vây xem bàn tán xôn xao.

Có người lấy điện thoại ra, định quay lại cảnh này, nhưng bọn họ vừa lấy điện thoại ra đã có người nhanh chóng xông tới bên cạnh, giật lấy rồi đập nát.

“Hả? Điện thoại của tôi!”.

“Các cô làm gì thế hả?”.

Đám người vây xem nổi giận.

“Nghiêm cấm quay phim bàn tán, nghiêm cấm vây xem, tất cả tránh ra cho tôi!”.

Một cô gái nổi giận nói.

“Chúng tôi xem thì kệ chúng tôi, liên quan gì đến cô?”.

“Phải đấy, cô làm hỏng điện thoại của tôi rồi, mau đền đi!”.

“Đền đi!”.

Mọi người định bao vây cô gái này lại.

Nhưng họ đâu biết cô gái này là ai?

Chỉ thấy cô ta lập tức ra tay quật ngã mấy người đàn ông nhân cơ hội xông tới chấm mút xuống đất.

Nhất thời, đám đông càng giận dữ hơn.

“Cô còn đánh người nữa?”.

“Thật là quá đáng!”.

“Bắt cô ta lại, đưa đến đồn cảnh sát!”.

“Lên!”.

Tất cả mọi người xông tới, nhưng đều không phải là đối phủ của cô gái này. Một mình cô ta đã hạ gục mười mấy người.

Điều này khiến không ít người bị dọa sợ.

Có người lập tức gọi điện báo cảnh sát.

Nhưng đối phương hoàn toàn không để ý, phủi tay rồi đi theo chiếc kiệu kia rời khỏi đây.

Cảnh tượng quái dị này khiến tất cả mọi người đều không hiểu gì.

Rốt cuộc những người này là ai?

Đương nhiên người dân bình thường không biết, nhưng người trong võ đạo ở gần đó đã nhận được tin báo.

“Đó là người của Hồng Nhan Cốc?”.

“Trời ơi, môn phái siêu cấp lánh đời Hồng Nhan Cốc sao? Bọn họ… sao lại đến đây?”.

“Nhìn khí thế này thì chắc là người quyền cao chức trọng của Hồng Nhan Cốc đến. Bọn họ định đến Giang Thành tìm thần y Lâm sao?”.

Bốn phương chấn động.

Vô số cường giả trong giới võ đạo đều ngóng về Giang Thành.

Một số người không biết người đến là ai.

Nhưng một số cường giả sau khi phái người điều tra liền lập tức biến sắc.

“Cốc chủ Hồng Nhan Cốc đích thân đến Giang Thành? Vậy chẳng phải Giang Thành sắp xảy ra chuyện lớn sao?”, người nhà họ Lâm kinh hãi kêu lên.

“Từ lâu đã nghe nói thần y Lâm và Hồng Nhan Cốc có thù, bây giờ xem ra cốc chủ Hồng Nhan Cốc của chúng ta muốn đến tận nơi hỏi tội rồi!”, người đại diện của Cô Phong cũng đến, vẻ mặt tươi cười, ngồi xem thắng thua.

Ngoài ra còn có thế lực các bên.

Sau khi đến Nam Thành, cốc chủ Hồng Nhan Cốc cố ý đi chậm lại, nên vẫn chưa đến Giang Thành, nhưng mới sáng ra, cả Giang Thành đã sôi sục.

Trên con đường quốc lộ dẫn tới Giang Thành, hai bóng người nhảy lên mái một ngôi nhà ở ven đường, nhìn chiếc kiệu màu đỏ rực khổng lồ đang đi tới, một người đàn ông tuấn tú trong số đó không nhịn được bật cười.

“Cốc chủ Hồng Nhan Cốc này đúng là rêu rao thật đấy! Hồng Nhan Cốc là môn phái lánh đời, bà ta làm ầm ĩ lên như vậy, chẳng giống phong cách trước đây chút nào”.

“Dù sao Hồng Nhan Cốc hiện giờ cũng đã khác với trước kia! Từ khi người phụ nữ này tiếp quản Hồng Nhan Cốc, thì cả Hồng Nhan Cốc đã khác rồi! Hồng Nhan Cốc trước kia tốt xấu gì cũng có chút giới hạn, Hồng Nhan Cốc hiện giờ đã biến chất, việc gì cũng dám làm. Mà người phụ nữ này lại càng là loại người vì mục đích không từ thủ đoạn! Không chọc vào được đâu!”, người đàn ông trung niên để râu dê ở bên cạnh nói.

“Hừ, tôi cũng từng nghe nói một chút, còn có tin đồn nói bà ta đã thành tiên rồi! Không biết là thật hay giả”.

“Thành tiên hay không thì tôi không biết, nhưng người ở Giang Thành kia cũng được người ta gọi là thần tiên sống đấy!”.

“Ha ha, lần này có thể xem ai là thần tiên thật, ai là thần tiên giả rồi! Trận đối đầu này trăm năm cũng khó gặp!”.

“Đúng vậy, tuyệt đối không được bỏ lỡ! Lần này đúng là được mở mang tầm mắt!”.

Hai người vô cùng kích động, trong lòng đầy mong chờ.

Nhưng đúng lúc này, một bóng dáng lặng lẽ xuất hiện bên cạnh bọn họ.

“Mời hai ông lập tức rời khỏi đây, nếu không hậu quả tự chịu”.

Hai người kinh ngạc, có người lại gần mà bọn họ không biết gì, đủ để chứng minh người này có thực lực rất mạnh.

Bọn họ ngoảnh phắt lại, nhìn về phía phát ra âm thanh.

“Cậu là ai?”.

“Người của Hồng Nhan Cốc sao? Nhưng cậu là đàn ông mà, chẳng phải Hồng Nhan Cốc đều là con gái sao? Bọn họ nãy giờ vẫn luôn đuổi người, nhưng không thấy phái đàn ông mà”.

Hai người quan sát người mới đến, cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Nhưng đối phương lại lắc đầu.

“Tôi không phải là người của Hồng Nhan Cốc, tôi là người của thần y Lâm Giang Thành! Mời hai vị lập tức rời khỏi đây, nếu còn ở lại thì chính là đối đầu với thần y Lâm!”.

Hai người nghe xong đều nhíu mày.

Đối đầu với thần y Lâm? Bọn họ tự biết mình không có lá gan này, suy nghĩ một lát liền gật đầu.

“Chúng tôi không dám đối đầu với thần y Lâm, nếu đã vậy thì xin phép rời đi trước!”.

Hai người không chút do dự, xoay người bỏ đi.

Người kia nhìn bóng lưng rời đi của hai người, rồi lấy bộ đàm ra, nhỏ giọng nói: “Bẩm giáo chủ, hai người cuối cùng ở đây đã được khuyên nhủ rời đi, có thể hành động được rồi!”.

“Được!”.

Bên kia bộ đàm là một giọng nói khàn khàn và lạnh lẽo…

Đọc truyện chữ Full