TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 1935: SIÊU THỂ ĐAN

Đám đệ tử thất kinh. Đang yên đang lành tại sao lại thế này chứ?

“Sư phụ, điều này..”, đại sư huynh Hồng Long vội vàng nhìn về phía Nhị tôn trưởng.

“Khi đó để hoàn thành nhiệm vụ của tông môn mà đã đắc tội với Giang Hương Thư Các, gây ra mối họa ngày hôm nay. Đây là định mệnh rồi. Mọi người không cần phải lo lắng, đây là màn các cược giữa tôi và Giang Hương Thư Các, dù thắng thua ra sao thì cũng không liên quan tới mọi người”.

Nhị tôn trưởng thản nhiên nói: “Đưa khế ước sinh tử ra đi”.

“Điều này..., đệ tử do dự.

“Sao thế? Còn phải để tôi lặp lại sao?”, Nhị tôn trưởng lên tiếng.

Người đệ tử đành phải làm theo. Nhị tôn trưởng cầm khế ước sinh tử, ký tên của mình lên.

“Rất tốt", Giang Thục Hồng gật đầu hài lòng: “Không hổ danh là Nhị tôn trưởng, rất có uy tín”.

“Không cần phải nhiều lời, các vị chuẩn bị là được”, Nhị tôn trưởng nói.

“Được”., Giang Thục Hồng vỗ tay, một người đàn ông lập tức đứng ra. Người đàn ông trông khá gây gò, mặt tái nhợt, người còn da bọc xương, hốc mắt hõm sâu, giống như một người suy dinh dưỡng.

Đám đông cảm thấy hết sức tò mò. Giang Hương Thư Các sao lại có một người như vậy chứ?

“Chúng ta đấu năm trận đi. Đây là học trò do đích thân tôi chỉ dạy. Trận đầu này do người này đại diện cho Giang Hương Thư Các khiêu chiến với Thượng Thanh Cung”, Giang Thục Hồng lên tiếng.

“Khiến chiến sao? Sư phụ, rốt cuộc chuyện này là thế nào?”, Hồng Long lập tức hỏi.

“Sự việc không hề phức tạp, tôi ký khế ước sinh tử. Thượng Thanh Cung của chúng ta sẽ chiến đấu năm trận với Giang Hương Thư Các. Đương nhiên không phải do tôi và Giang tổng giảng sư đấu mà là đệ tử của hai bên. Bên nào có thể đánh bại được năm người của bên kia thì sẽ thắng”.

“Vì vậy tức là người thua sẽ phải chết ạ?”

“Nếu Thượng Thanh Cung thua, người làm thầy sẽ chết. Nếu Giang Hương Thư Các thua thì không ai chết, bọn họ có thể rời đi và chuyện này coi như kết thúc”, Nhị tôn trưởng nói.

“Cái gì?", đám đệ tử trố tròn mắt, không thể chấp nhận được.

“Tôn trưởng, tại sao lại như vậy? Tôn trưởng đã nói rồi, ba năm trươc do tông môn cử tôn trưởng đi làm nhiệm vụ mới gây ra ân oán với Giang Hương Thư Các, như vậy thì chuyện này phải do tông môn giải quyết chứ? Tại sao tôn trưởng lại đứng ra ký khế ước sinh tử”, Hồng Long cảm thấy không cam tâm.

Đám đông cũng gật đầu đồng tình. Tông môn mặc kệ thì có phải là tuyệt tình quá không.

Thế nhưng Nhị tôn trưởng lắc đầu, không muốn nói gì thêm.

“Thực ra chuyện này cũng không có gì. Tôi tin mọi người. Mọi người do đích thân tôi bồi dưỡng, ai cũng đều giỏi giang cả, dù người của Giang Hương Thư Các tới khiêu chiến thì tôi cũng không sợ. Sao thế? Tôi tự tin với mọi người như vậy mà mọi người lại định thua bởi người của Giang Hương Thư Các sao?"

Câu nói đánh trúng vào điểm yếu của tất cả các đệ tử. Sao bọn họ không đồng ý cho được. Thế là tất cả gào lên: “Làm gì có chuyện? Đệ tử lại sợ bọn họ sao?”

“Sư phụ yên tâm, đệ tử nhất đích sẽ dốc toàn lực”.

“Một Giang Hương Thư Các thôi mà, sao có thể làm gì được Thượng Thanh Cung chứ?”

“Để đệ tử lên”.

Ai cũng hừng hực khí thế, trông ra dáng lắm. Nhị tôn trưởng lẳng lặng gật đầu. Ông ta quay qua nhìn Lý Như và nói: “Tôi bảo cậu đi gọi Lâm Chính tới là muốn để cậu ta quan sát, đợi lát nữa quyết đấu chắc chắn mọi người sẽ được hời. Lâm Chính không tới được thì quay băng điện thoại lại để khi nào cậu ấy rảnh cho cậu ấy xem vậy”.

“Sư phụ, Lâm Chính không coi ai ra gì, căn bản không coi

người là sư phụ. Hà tất sư phụ phải đối xử với cậu ta như thế”, Lý Như cảm thấy không cam tâm bèn lên tiếng.

“Tôi đã nói rồi, Lâm Chính vẫn là đệ tử của tôi. Tôi là sư phụ của cậu ấy thì đương nhiên có nghĩa vụ phải dạy cậu ấy. Người này có thiên tài dị bẩm, là một kỳ tài, tôi phải dụng. công đôi chút. Lý Như, cậu đừng nói nhiều nữa, làm theo. những gì tôi nói là được”, Nhị tôn trưởng nghiêm giọng.

Lý Như siết chặt nằm đấm. Anh ta tức läm nhưng không dám cãi lại, đành phải lấy điện thoại ra chuẩn bị quay lại video.

“Màn quyết đấu giữa chúng ta và Giang Hương Thư Các. là y võ. Chỉ cần đánh bại là được. Trận đấu đầu tiên...Niếp. Nam, đủ tự tin không?”, Nhị tôn trưởng thản nhiên lên tiếng.

“Sư phụ yên tâm. Đệ tử sớm đã muốn tham gia rồi”, một người đàn ông cao to và vô cùng nhanh nhạy bước ra.

Eo của người này có một túi châm, đôi mắt hừng hực chiến ý. Người này chắp tay: “Bằng hữu, xin mời”.

“Mời”, đối phương cũng đáp lại.

“Giang Mã, ra tay nhẹ chút, đừng để ảnh hưởng tới tình hữu nghị của Giang Hương Các và thiên cung”, Giang Thục Hồng nheo mắt, mỉm cười.

“Vâng giảng sư”, người tên Giang Mã gật đầu.

“Bắt đầu đi”.

Niếp Nam hét lớn, lấy châm ra ghim lên người để gia tăng sức mạnh và tốc độ, đồng thời điên cuồng lao về phía Giang Mã.

Giang Mã không hề sốt ruột, chỉ lấy ra một viên thuốc bỏ vào miệng. Trong nháy mắt, Giang Mã nhìn vô cùng yếu đuối bỗng có sự biến hóa tới mức ghê người. Cơ thể người này đột nhiên trở nên chắc nịch, cơ thịt nổi lên, khuôn mặt trằng bệch bỗng trở nên hồng hào, thậm chí là cả gân xanh cũng nổ lên theo.

Một người gầy dơ xương bỗng nhiên như biến thành một siêu nhân.

“Không hay rồi, đây là...Siêu Thể Đan”, Nhị tôn trưởng tái mặt.

Đọc truyện chữ Full