TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2263 KHÔNG THỂ TƯỞNG TƯỢNG!

Dùng tay không bắt châm đối với Lâm Chính mà nói quá đơn giản.

Nhưng… đây không phải châm bình thường, mà là châm của Thần Hỏa Tôn Giả!

Đây là một loại châm được tạo thành từ dung nham!

Trên châm có khí kình dồi dào hùng hậu của ông ta.

Anh muốn chết sao?

Đó là châm mà con người có thể bắt được sao?

Chỉ sợ tay anh còn chưa kịp chạm tới châm dung nham, bàn tay đã bị dòng khí cuồng bạo bao bọc xung quanh châm dung nham nghiến nát!

Nhưng cảnh tượng tiếp theo suýt chút nữa làm mọi người rớt cả tròng mắt.

Khoảnh khắc bàn tay Lâm Chính đến gần, da thịt trên bàn tay anh bị xoáy nát, nhưng xương cốt không gãy, xương trắng lộ ra. Da thịt nơi cùi chỏ thậm chí bị xé nát vụn, cực kỳ đáng sợ. Nhưng dựa vào sức mạnh ý chí, ngón tay gần như chỉ còn xương trắng vẫn nắm chặt lấy châm dung nham.

Bắt được rồi!

Dù tay phải của anh gần như đã tàn phế, nhưng anh đã bắt được rồi!

Kỳ tích!

“Không thể nào!”.

Vô số người trên đảo Thần Hỏa kinh ngạc kêu lên.

“Sao lại không thể? Tên họ Lâm kia cũng có cơ thể võ thần, không dễ bị đánh nát. Nhưng cho dù có cơ thể võ thần thật thì đã sao? Từ lâu, sức phá hoại của sư tôn đã có thể nghiền nát cơ thể võ thần. Dù anh ta có bắt được châm cũng phải hi sinh một cánh tay. Tay phải anh ta không dùng châm được nữa, để xem tiếp theo anh ta làm thế nào!”, Thần Hỏa Thánh Nữ cười nhạt nói.

Người xung quanh vẫn không tin nổi.

Vù!

Lúc này, Lâm Chính cầm châm dung nham vung ra, ném ngược trở lại phía Thần Hỏa Tôn Giả.

Bộp!

Châm dung nham va vào tiên thiên cương khí, nổ tan tành.

Thần Hỏa Tôn Giả không có biểu cảm gì nhiều.

“Làm vậy đáng sao?”.

Ông ta thản nhiên hỏi: “Hi sinh một cánh tay để đỡ châm của tôi, tay trái của cậu làm sao chiến đấu với tôi? Vậy chẳng phải là mổ gà lấy trứng, lợi bất cập hại?”.

“Xem ra ông không hiểu về tôi cho lắm, hoặc nói cách khác, ông không hiểu một y võ ở trình độ cao nhất có năng lực gì!”.

Lâm Chính bình tĩnh nói, sau đó nhấc cánh tay phải bị tàn phế lên.

Da thịt rách nát trên cánh tay phải lành lại với tốc độ rất nhanh, những chỗ bị biến dạng đều khôi phục nguyên trạng, tất cả những nơi bị rách mọc da non trở lại…

Từ đầu tới cuối chỉ mười giây, cánh tay của Lâm Chính đã không còn nhìn thấy bất cứ tổn thương gì.

Nhìn cảnh đó, ngay cả Thần Hỏa Tôn Giả cũng ngạc nhiên.

“Khả năng tự chữa lành này… còn cao hơn cả tôi! Sao cậu có được khả năng tự chữa lành đáng sợ như vậy?”, Thần Hỏa Tôn Giả kinh ngạc hỏi.

“Cái này phải cảm ơn Tôn Giả, ông đã cho tôi thời gian một tiếng để chuẩn bị, tôi không dùng để tăng cường khí kình hoặc võ lực bản thân, mà là tăng cường vào thân xác của tôi. Bởi vì tôi biết dùng võ lực liều mạng chắc chắn tôi sẽ không có hi vọng, đã là đấu châm thì một thân xác bất tử rắn chắc mạnh hơn tất cả”, Lâm Chính nói.

Lâm Chính biết, nếu tăng cường khí kình hoặc thứ gì khác sẽ không có tác dụng. Dù anh có nâng cao khí kình lên cực hạn cũng không phải đối thủ của Thần Hỏa Tôn Giả. Còn các phương diện tốc độ, phản ứng, nhạy bén không có ý nghĩa gì đối với tình hình trước mắt.

Dù anh có tăng tốc độ đến cực hạn cũng vẫn bị Thần Hỏa Tôn Giả đuổi kịp, hoàn toàn không tránh được.

Do đó, châm của Thần Hỏa Tôn Giả bay đến, Lâm Chính đều không tránh né.

Không phải anh không muốn tránh mà là không tránh được, không muốn lãng phí sức lực.

Vì vậy, muốn sống sót qua mười châm này, cách duy nhất là tăng cường thể xác!

Nghênh đón trực diện châm của Tôn Giả.

Chỉ có như vậy, Lâm Chính mới có cơ hội thắng.

“Hay!”.

Thần Hỏa Tôn Giả hít sâu một hơi, khẽ gật đầu.

Lâm Chính khẽ hừ một tiếng, lao thẳng tới Thần Hỏa Tôn Giả!

Bây giờ đến lượt anh phản kích.

“Bao nhiêu năm rồi, chưa từng có người chủ động tấn công tôi! Thần y Lâm, cậu đã khiến tôi dâng lên nhiệt huyết ngày xưa một lần nữa, cho nên tôi cũng sẽ dùng cách tốt nhất ban cái chết cho cậu!”.

Thần Hỏa Tôn Giả nheo mắt lại, đột nhiên giơ hai cánh tay lên.

Ầm ầm.

Cả ngọn núi lửa điên cuồng rung chuyển.

Dung nham cuồn cuộn, núi lớn lay chuyển, cây cối rung lắc.

Sau đó, một cây châm dung nham bay ra từ dung nham cuồn cuộn. Cây cối trong rừng nổ tung, một cây châm gỗ bay ra. Một cây châm đá bay ra từ trong khe nứt của ngọn núi. Một cây châm nước trong suốt bay tới từ biển lớn ngoài đảo.

Bốn cây châm đồng loạt đâm về phía Lâm Chính.

Lâm Chính trở tay lấy ra một cây châm màu đen, phóng tới.

Mộc thủy hỏa thổ cùng tấn công một kim!

Không thể tưởng tượng!

Bốn loại châm nguyên tố mang theo bốn loại sức mạnh khác nhau.

Châm Dung Nham sức phá hoại đáng sợ, có thể làm tan chảy mọi thứ.

Thổ Châm vô cùng dày nặng, trọng lượng lên đến vạn cân, có thể nghiền nát mọi thứ.

Thủy Châm vô cùng siêu phàm, có thể đâm xuyên mọi thứ.

Mộc Châm cứng cáp huyền diệu, có thể phá tan tất cả.

Bốn loại sức mạnh giống như bốn ngọn núi lớn đè xuống.

Cả hòn đảo Thần Hỏa không khỏi rung chuyển dưới bốn loại sức mạnh này…

Đọc truyện chữ Full