TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2332 “THẬT ĐÁNG SỢ!”

Nơi trung tâm lại là một cái hồ lớn!

Nhưng đây không phải hồ bằng nước, càng không phải một cái hồ nhân tạo, mà là một hồ lửa!

Chính xác là dùng lửa lấp đầy hồ lớn.

Giữa hồ có một hòn đảo rộng khoảng năm mét vuông.

Trên đảo lại có một ông lão đang đứng!

Ông lão mặc một áo bào đỏ, hai tay chắp sau lưng, lẳng lặng đứng đó.

Hai mắt ông ta nhắm lại, tựa như một pho tượng, không hề nhúc nhích, chỉ là khí tức cuồn trào trên khắp cơ thể khiến người ta kinh ngạc.

Bởi vì cho dù là ai cũng không thể nhìn ra thực lực của ông ta tới đâu!

Mọi người nhìn chằm chằm ông lão, ánh mắt dần bốc lửa!

Theo bọn họ thấy, ông lão này có lẽ là bài kiểm tra cuối cùng!

Chỉ cần được ông ta cho phép thì sẽ có được dị hỏa bên trong Lưu Viêm Trũng!

“Tại sao mọi người lại đến đây?”

Khi mọi người đang từ từ tới gần khu vực trung tâm, ông lão đột nhiên mở mắt, hỏi thẳng!

Câu hỏi này khiến mọi người hơi bất ngờ.

“Thưa tiền bối, chúng tôi tới đây để tìm kiếm hỏa Áo Nghĩa, nếu có quấy rầy thì xin rộng lượng bỏ qua!”

Ngạo Ưng lập tức ôm quyền, cung kính nói.

“Vậy sao? Hỏa Áo Nghĩa ư? Cậu nói tới cái này à?”, ông lão lạnh nhạt nói, sau đó vung tay lên.

Vù!

Quanh người ông ta đột nhiên xuất hiện chín ngọn lửa.

Đỏ, cam, hồng, lục, xanh da trời, lam, tím, đen, trắng!

Chúng như chín vệ tinh liên tục quay tròn xung quanh ông lão.

Thật sự quá thần kỳ!

Thấy vậy, ánh mắt ai cũng nóng rực, kích động lạ thường.

“Muốn có loại dị hỏa này à?”, ông lão thản nhiên nói.

“Mong tiền bối ban cho!”

Ngạo Ưng lập tức ôm quyền hô to.

“Ban cho? Các người xứng sao?”

Ông lão lạnh lùng bật cười, đôi mắt lộ ra sát khí: “Các người tự tiện bước vào nơi chủ nhân của tôi đang hôn mê! Còn muốn cướp đồ của ông ấy khi còn sống! Cực kỳ đáng giận! Các người đúng là mấy tên trộm cắp không biết tốt xấu, hôm nay tôi phải giết các người để làm tròn bổn phận! Chết đi!”

Nói xong, ông lão không hề khách khí, vung tay về phía Ngạo Ưng.

Vù!

Làn sóng lửa khổng lồ ngút trời giáng thẳng xuống đầu Ngạo Ưng!

Ngạo Ưng quá sợ hãi, vội vàng lùi lại, né tránh.

Nhưng người sau lưng anh ta không có bản lĩnh mạnh như vậy, cứ thế bị ngọn lửa nuốt chửng, bị thiêu đốt không còn một mảnh, ngay cả tàn tro cũng không còn.

“Cái gì?”

Mọi người biến sắc.

“Nếu các người đã đến đây thì chôn theo chủ nhân của tôi đi!”

Ông lão lại quát, phất tay lần nữa.

Lại một làn sóng lửa ngút trời ầm ầm đánh tới!

“Cẩn thận!”

“Mau tránh ra!”

Mọi người kêu la thảm thiết, điên cuồng chạy trốn.

Mặc dù mọi người đã có phòng bị, nhưng cũng không thể trốn thoát, bị một đợt sóng lửa càn quét mất hơn trăm mạng người.

Quá khủng khiếp!

Ai nấy đều run bần bật!

Bọn họ phát hiện, sức mạnh của người này còn đáng sợ hơn ông lão ở cửa động Lưu Viêm Trũng gấp mấy lần!

Mọi người cực kỳ khiếp sợ, vô cùng sợ hãi, chạy trốn như điên.

Nhưng ông lão đã muốn giết người, sao có thể để bọn họ chạy trốn dễ dàng chứ?

“Giết!”

Ông lão hét lớn, lập tức bổ nhào tới, nhảy vào đám người rồi điên cuồng tàn sát.

Sức mạnh của ông lão thật sự quá sức khủng khiếp, mỗi một cú đấm, một cú đá đều có lửa phun ra, có thể khiến cơ thể con người lập tức tan chảy.

Dù là ai cũng không thể đỡ được một đòn của ông ta.

“Khốn nạn!”

“Liều mạng với lão đi!”

“Các anh em, xử lý lão già chết tiệt này! Dị hỏa sẽ là của chúng ta!”

“Giết lão!”

Mọi người gào thét thê lương, tất cả đều đánh về phía ông lão.

Bỗng chốc, gần ba trăm cường giả đến từ các thế lực khác nhau đều lao vào ông lão.

Ai cũng xuất ra chiêu thức giết người mạnh nhất của mình, chỉ muốn băm ông lão thành tám mảnh.

Mọi người đằng đằng sát khí, như hổ như sói!

Nhưng ông lão cũng không hề sợ hãi, thản nhiên nhìn chằm chằm bọn họ, sau đó giậm chân một cú.

Vù!

Mặt đất đột nhiên nứt toác, theo sau là một đợt sóng như rồng lửa khổng lồ lao khỏi mặt đất.

“A?”

Mọi người kinh hãi không dám tiến lên.

Nhưng đợt sóng lửa này vừa lao đến lại lơ lửng trong không trung như một sinh vật sống, sau khi lơ lửng một lúc, chúng đột nhiên hợp thành một con rồng khổng lồ mạnh mẽ, bay thẳng về phía đám người đang nhào tới.

“Cái gì?”

Tất cả mọi người đều choáng váng.

Gào!

Rồng lửa phát ra những tiếng gầm từng đợt từng đợt như tiếng rồng ngâm, lao vào đám đông điên cuồng cắn nuốt!

Bất kể người nào bị rồng lửa cắn nuốt đều biến thành tro bụi.

Cho dù là ai, cũng không thể đỡ được sự tấn công dữ dội này.

“Không!”

“Chạy mau! Chạy mau!”

“Cứu mạng!”

Mọi người điên cuồng bỏ chạy tán loạn, đâu còn dám lại gần ông lão?

Sắc mặt của đám người Ngạo Ưng, Đao Mặc Long, cậu Huyết bên cạnh vô cùng khó coi.

“Thật đáng sợ!”

Thần Hỏa Thánh Nữ cũng gần như ngừng thở, khàn giọng nói: “Thực lực quá siêu phàm, e là sư phụ không tới... thì không ai có thể đối đầu với ông ta!”

Thần Hỏa Thánh Nữ lẩm bẩm nói.

“Thật vậy!”

Lâm Chính lên tiếng: “Tôi biết ngay những kẻ canh mộ bên trong Lưu Viêm Trũng sẽ có thực lực vượt xa những kẻ ngoài cửa! Cho dù chúng ta thật sự muốn đấu thì chắc chắn cũng không phải đối thủ của ông ta!”

“Thần y Lâm, tôi thấy hay là bỏ đi! Từ bỏ thôi!”

Thần Hỏa Thánh Nữ nhìn sang bên nói.

“Cô không muốn ra ngoài à?”, Lâm Chính hờ hững nói: “Muốn rời khỏi Lưu Viêm Trũng chỉ có thể đi từ trung tâm, mà chúng ta không thể tới được chỗ kia thì cả đời này cũng không thể ra khỏi Lưu Viêm Trũng”.

“Nhưng...”

Thần Hỏa Thánh Nữ còn định nói thêm gì, đột nhiên, ông lão bên kia bay thẳng tới.

Mấy con rồng lửa cũng đồng thời lao đến.

Cảnh tượng hãi hùng khiến người khác khiếp sợ.

“Không ổn! Thần y Lâm! Cẩn thận!”

Thần Hỏa Thánh Nữ quát to, lập tức muốn vận công chém giết.

“Đừng vội!”

Mặt Lâm Chính không cảm xúc nói: “Sẽ có người chặn ông ta lại giúp chúng ta”.

Thần Hỏa Thánh Nữ sửng sốt.

Chớp mắt đã thấy cậu Huyết, Ngạo Ưng, Đao Mặc Long và những cao thủ khác đồng thời ra tay, muốn giết ông lão...

Mấy người này muốn đánh lén!

Đọc truyện chữ Full