TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2399 “VÌ SAO LẠI NHƯ VẬY?”.

Lâm Chính vừa đi, Chí Tôn Huyền Thanh Các đã đứng ra.

Ông ta đè nén lửa giận trong lòng, lớn tiếng quát: “Nghe lệnh! Lập tức bắt tất cả người của sơn trang Thánh Y cho tôi!”.

Người của Huyền Thanh Các sửng sốt.

“Chí Tôn, đây… đây là làm gì?”, có trưởng lão sửng sốt, hỏi.

“Đừng hỏi đông hỏi tây! Bảo các người làm thì các người làm mau đi! Lập tức bắt hết!”, Chí Tôn Huyền Thanh Các quát lên.

Người của Huyền Thanh Các không dám làm trái, lập tức ra tay.

Cao thủ của sơn trang Thánh Y người chết người bị thương. Thánh Y Giả đã vô cùng yếu ớt, bị thương khó chống đỡ. Người duy nhất có sức chiến đấu cũng chỉ có mỗi Tam Thủ Y, nhưng ông ta làm sao đối phó được Chí Tôn Huyền Thanh Các?

Không lâu sau, cả sơn trang Thánh Y đã bị người của Huyền Thanh Các kìm kẹp.

“Chí Tôn! Rốt cuộc ông làm gì vậy?”.

Thánh Y Giả nghiến răng, được người ta dìu đứng dậy.

“Thần y Lâm không có mắt, sợ đầu sợ đuôi, không dám dùng các người, vậy thì để tôi! Thánh Y Giả, ông nghe đây, từ hôm nay trở đi, sơn trang Thánh Y của ông sẽ là nô lệ của Huyền Thanh Các chúng tôi, tôi muốn các ông làm gì, các ông phải làm cái đó! Nếu dám phản kháng, giết không tha!”, Chí Tôn Huyền Thanh Các lạnh lùng nói.

“Khốn kiếp! Ông muốn chúng tôi bán mạng cho ông sao? Nằm mơ!”, một cao thủ của sơn trang Thánh Y phẫn nộ hét lên.

Nhưng vừa nói xong, Chí Tôn Huyền Thanh Các bỗng vung tay, tóm về phía đầu của cao thủ đó.

Cao thủ đó còn chưa kịp phản ứng đã bị móng vuốt sắc bén đáng sợ đánh nát đầu tại chỗ, lập tức tử vong.

“A!”.

Người của sơn trang Thánh Y đứng xung quanh sợ hãi la lên.

Ngay cả người của Huyền Thanh Các cũng khiếp đảm.

“Còn ai muốn khiêu chiến uy quyền của tôi nữa không?”, Chí Tôn Huyền Thanh Các lạnh lùng quát hỏi.

Tất cả run rẩy, không ai dám lên tiếng nữa.

“Tốt lắm, bây giờ tôi cần biểu hiện của các người, cần sự trung thành của các người. Tin tôi, tôi không giữ kẻ không khuất phục!”.

Chí Tôn Huyền Thanh Các bình thản nói, nhìn quanh bọn họ một vòng, cuối cùng dừng ánh mắt trên người Thánh Y Giả.

Sự phẫn nộ và thù hận trong mắt Thánh Y Giả vô cùng sâu đậm, hai mắt tràn ra nước mắt máu, nhưng không có cách nào.

“Vì sao lại như vậy?”.

Trí Băng Thanh thất thần, đột nhiên cô ta nghĩ tới điều gì, vội nhìn sang Hình Thư Trường, nói: “Thư Trường, anh hãy khuyên bố anh, nói ông ấy dừng tay đi! Chúng ta vốn là người một nhà, vì sao lại như vậy? Vì sao?”.

Nhưng Hình Thư Trường lại cười nhạt: “Dừng tay? Não cô có vấn đề à? Huyền Thanh Các chúng tôi có thể khống chế sơn trang Thánh Y thì sao phải dừng tay? Mỡ đến bên miệng còn không ăn thì không phải quá ngu sao?”.

“Thư Trường? Anh…”.

“Trí Băng Thanh! Cô nghĩ tôi thích cô thật à? Ha, trên đời này có rất nhiều người đẹp, cô thì có là gì? Huống hồ, bây giờ cô chỉ là một nô lệ, chỉ là một con ả đê tiện được người ta cưới xong rồi lập tức bỏ! Sao tôi có thể thích cô được? Nếu cưới cô thì chẳng phải danh tiếng của tôi sẽ bị hủy?”.

“Nhưng… anh đã cùng em thề non hẹn biển…”.

“Đó chẳng qua chỉ là nói suông mà thôi! Tôi cưới cô chỉ là để Huyền Thanh Các có thể phát triển tốt hơn, có thể nhờ vào sức mạnh của sơn trang Thánh Y giúp Huyền Thanh Các lớn mạnh hơn! Bây giờ sơn trang Thánh Y đã bị Huyền Thanh Các chúng tôi khống chế, tôi còn phải quan tâm tới con ả đê tiện là cô sao?”, Hình Thư Trường khinh thường nói.

“Anh… Anh…”.

Trí Băng Thanh tức đến mức run rẩy cả người, mở to mắt chỉ vào Hình Thư Trường, cuối cùng phụt một tiếng nôn ra máu, ngất xỉu tại chỗ.

Đọc truyện chữ Full