TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2592 "TÔI CÓ THỂ GIẢI ĐƯỢC".

"Trời ơi! Đây là thần y Lâm?".

"Thần y Lâm có võ công cao cường như vậy sao? Phim ảnh cũng không dám quay như vậy nữa là!".

"Y thuật cao siêu, võ công mạng mẽ, lại còn đẹp trai, còn dịu dàng! Trời ơi, tôi chết mất!".

"Đây chắc chắn là quay phim, các cô đừng mơ mộng hão huyền nữa! Người bình thường sao có thể lợi hại như vậy được? Thế này thì sắp thành thần tiên rồi!".

"Admin, cô đâu rồi? Sao cô lại chụp những ảnh này? Đây là thật sao?".

Các thành viên tranh nhau đặt câu hỏi.

Cẩm Diệu đắc ý mỉm cười: "Tôi không nói là ở đâu đâu, tóm lại hôm nay là cuộc gặp bất ngờ đẹp đẽ nhất của tôi và thần y Lâm! Các chị em tý nữa hãy nói, chờ tôi tiếp xúc với thần y Lâm xong sẽ trả lời!".

Nói xong, Cẩm Diệu lại mở chế độ quay video của điện thoại, quay lại mọi thứ.

Nhưng quay được một lúc cô ta mới phát hiện ra hình như mình đã quên mất một chuyện.

Thực lực của thần y Lâm... hình như đáng sợ đến mức người thường không thể tưởng tượng được.

Một quyền kinh thiên, một chưởng động địa!

E rằng sư phụ cô ta đứng trước mặt anh cũng nhỏ bé như một con kiến.

Mọi người run rẩy nhìn.

Giờ phút này, bọn họ phát hiện ra thần y Lâm cứu người giúp đời kia đã trở nên mạnh mẽ đến mức đáng sợ không khác gì thần linh.

Keng! Keng! Keng!

Cùng Đao lại khó nhọc bò dậy, múa may cốt đao trong tay.

Nhưng cốt đao của hắn hung ác đến đâu, sắc bén đến đâu cũng không thể chém bay Hồng Mông Long Châm trong tay Lâm Chính.

Sau khi giao đấu gần trăm chiêu, Lâm Chính lại đánh một chưởng vào lồng ngực hắn.

Nhưng lần này lòng bàn tay Lâm Chính mang theo một cây châm bạc.

Châm bạc như sao băng, cứ thế xuyên qua người Cùng Đao.

Phụt!

Cùng Đao lại phun ra máu tươi, lùi lại liên tục, không còn đứng vững nữa. Hắn chống đao xuống đất, khuỵu một gối xuống, cố gắng giữ vững cơ thể.

Sát khí toàn thân cũng biến mất tăm, khó mà ngưng tụ lại nữa.

Lâm Chính đứng lại, bình tĩnh nhìn hắn.

"Anh thua rồi!".

Thắng thua đã rõ.

"Đúng vậy, xem ra tôi đã thua một cách thảm hại! Nhưng vẫn chưa kết thúc đâu!".

Ánh mắt Cùng Đao lóe lên sự điên cuồng và không cam lòng.

Hắn cố gượng dậy, định tiếp tục chiến đấu.

"Anh đánh tiếp với tôi thì cũng chỉ có đường chết, tại sao vẫn muốn đánh?", Lâm Chính hỏi.

"Người của Thiên Ma Đạo không có hai chữ bỏ cuộc! Hôm nay hoặc là cậu chết, hoặc là tôi chết. Muốn kết thúc trận đấu thì một trong hai ta phải chết!", Cùng Đao gầm lên, lại vung cốt đao chém tới.

Khí tức tàn bạo hòa trộn với sự giận dữ và không cam lòng của hắn.

Nhưng ngay sau đó, Lâm Chính bỗng hét lên.

"Hay là anh quy thuận tôi đi! Như vậy thì anh không cần phải chết nữa!".

Anh vừa dứt lời, cơ thể Cùng Đao liền run lên, dừng lại, mở to mắt nhìn anh.

"Cậu nói gì cơ?".

"Thực ra tôi biết hết, sở dĩ anh không chịu đầu hàng là vì một khi anh thua trận, thì trở về Thiên Ma Đạo cũng sẽ bị giết, nên anh bắt buộc phải tử chiến! Thực ra anh không cần phải làm vậy! Anh quy thuận tôi là có thể sống!", Lâm Chính cười nói.

"Đâu có đơn giản như vậy? Tôi được phái đi chấp hành nhiệm vụ là đã dùng Ma Độc, nếu không thể trở về dùng thuốc giải mà bỏ trốn thì cũng chỉ có đường chết", Cùng Đao lạnh lùng nói.

"Tôi có thể giải được".

Lâm Chính đáp thẳng thừng.

Cùng Đao lại sửng sốt.

Lâm Chính nói đầy tự tin: "Trên đời này không có loại độc nào mà tôi không giải được. Cùng Đao, nếu anh quy thuận tôi, tôi không những giải độc cho anh, mà còn trị thương cho anh nữa, anh thấy sao?".

Cùng Đao ngây ra nhìn Lâm Chính.

Đọc truyện chữ Full