Uy lực của Tịnh Thế Bạch Liên mạnh tới mức nào Lâm Chính đương nhiên chưa biết. Những thuật ngữ mà Từ Chính vừa nói anh cũng không hiểu nhưng câu nói cuối cùng thì anh đã rõ.
“Sử dụng Tịnh Thế Bạch Liên thì việc san bằng mười mấy ngọn núi là điều vô cùng dễ dàng”.
“Đương nhiên đó là uy lực trước khi gia tăng, còn sau khi gia tăng thì..."
Lâm Chính nghe mà ớn lạnh. Chẳng trách đám Ma Quân của Thiên Ma Đạo lại kiêng kị Tịnh Thế Bạch Liên đến như vậy.
“Mất bao lâu để gia tăng uy lực?”, Lâm Chính cố giữ bình tĩnh và hỏi.
“Ít nhất bốn ngày”, Từ Chính cười: “Chủ tịch Lâm, anh không biết chứ dù là những thứ anh vừa mang tới hay là Tịnh Thế Bạch Liên thì cũng đều là những thứ vô cùng hiếm trên thế giới. Có khi cả Long Quốc này chỉ có đội nghiên cứu của chúng tôi nhận ra chúng. Là người khác có khi cả nửa năm cũng không phân tích ra được chứ đừng nói tới việc sử dụng”.
“Xem ra tôi may mắn đấy”, Lâm Chính gật đầu, cười nhạt: “Vất vả rồi, tôi tuyên bố thù lao của mọi người tăng gấp ba. Mỗi người sẽ có thêm một căn biệt thự do Dương Hoa cung cấp ở trung tâm thành phố Giang Thành”.
“Thật sao?”
“Tốt quá rồi”.
Đám đông vui mừng. Mặc dù bọn họ đều là những người tài giỏi nhưng dù sao cũng là con người. Chỉ có đối xử tốt với họ thì họ mới dốc sức vì anh.
“Chủ tịch Lâm, chắc chắn chúng tôi sẽ không để anh thất vọng. Anh chờ đợi là được, một Tịnh Thế Bạch Liên hoàn toàn mới sẽ ra đời”, Từ Chính mỉm cười.
"Tôi hi vọng”, Lâm Chính gật đầu. Lúc này, điện thoại của anh đổ chuông.
Lâm Chính lập tức nghe máy. Là Mã Hải gọi tới.
“Sao thế?”
“Chủ tịch Lâm chúng tôi vừa nhận được tin người của đảo Thần Hỏa rút rồi”, Mã Hải nói.
“Cái gì? Rút rồi sao?”, Lâm Chính giật mình, tưởng mình nghe nhầm.
“Sao nhanh vậy? Mới có vài ngày mà? Người của đảo Thần Hỏa sao rút nhanh thế?”
“Không rõ nữa ạ, là tin do Thần Hỏa Thánh Nữ đưa tới. Thần Hỏa Thánh Nữ nói rằng dưới sự chỉ huy của Thần Hỏa Tôn Giả thì đội quân của họ đã tấn công Thiên Ma Đạo, khiến Thiên Ma Đạo không kịp trở tay nhưng đối phương đã nhanh chóng phản công lại. Bốn Ma Quân ở gần đó đã tập hợp lại đối kháng với người của đảo Thần Hỏa. Hai bên giằng co trên núi Ma Đầu, sau đó đám Ma Quân bày tiệc nói là muốn tiếp đãi Thần Hỏa Tôn Giả. Ông ta dự tiệc xong lập tức quay về hạ lệnh rút quân, rời khỏi Thên Ma Đạo. Mọi người đoán rằng Thiên Ma Đạo đã đề nghị cung cấp lợi lạc cho ông ta nên ông ta mới cho rút quân như vậy”, Mã Hải nói.
“Không thể nào”, Lâm Chính đanh mắt: “Thần Hỏa Tôn Giả không thể nào vì chút lợi ích mà rút lui được. Thứ mà ông ta mất là Tịnh Thế Bạch Liên. Nếu thứ đó được Thiên Ma Đạo phục hồi thì sẽ gây ra một sự uy hiếp cực lớn dành cho ông ta. Vì vậy nhất định ông ta chỉ muốn đoạt lại thứ đó, không thể nào rút lui được”.
“Vậy ý của chủ tịch Lâm là...?”
“E rằng Thần Hỏa Tôn Giả đã biết Tịnh Thế Bạch Liên nằm trong tay tôi. Vì dù sao đám người của Thiên Ma Đạo trước đó tới đảo Thần Hỏa đã bị Thiên Ma Đạo tiêu diệt cả rồi".