“Tu La Huyết Vệ sao?”
Người đệ tử cảm thấy hoang mang: “Tôn Giả, đó là gì vậy ạ?”
“Là những xác sống bảo vệ mộ Tu La Vương”.
“Xác sống sao?”
“Đúng, nghe nói bảy người này đã tồn tại hơn 400 năm rồi, Tu La Vương là sát thần nổi tiếng, ông ta sở hữu rất nhiều cấm thuật, dùng cấm thuật để tạo ra bảy thuộc hạ vô cùng trung thành, tu luyện họ thành Tu La Huyết Vệ để canh mộ cho ông ta. Bảy người này nằm trong bảy cỗ quan tài. Bên ngoài quan tài được đắp đất, số đất này giống như băng đá có thể đóng băng cơ thể họ. Khi không ai làm phiền lăng mộ của Tu La Vương thì họ sẽ ngủ đông trong quan tài, nếu có ai thâm nhập vào khu mộ sẽ kích hoạt cơ quan khiến cho những người đang ngủ đông này tỉnh giấc, bảo vệ Tu La Vương. Theo lý mà nói Tu La Huyết Vệ không thể nào làm việc cho người khác được. Tại sao lần này thần y Lâm lại có thể mời được họ đối phó với tôi chứ?”
Thần Hỏa Tôn Giả đanh mặt, ánh mắt trông vô cùng kỳ lạ. Hai người đệ tử ở bên cạnh cũng tái mặt.
“Tôn Giả...Tu La Huyết Vệ so với Tôn Giả thì thế nào ạ?”, một người đệ tử thận trọng hỏi.
“Nếu một chọi hai thì tôi giết họ sẽ dễ như trở bàn tay, một chọi bốn, năm cũng không sợ nhưng một chọi bảy thì...Đám Huyết Vệ này giỏi về trận pháp. Bảy thể hợp nhất, cùng đối phó sẽ khó nhằn. Muốn giết họ sẽ tốn rất nhiều sức lực”, Thần Hỏa Tôn Giả suy nghĩ.
“Nói vậy thì Tôn Giả vẫn xử lý được họ. Như vậy thì đệ tử yên tâm rồi”, người đệ tử mỉm cười thở phào.
“Đồ ngốc này” Thần Hỏa Tôn Giả hừ giọng: “Các người quên ai dẫn Tu La Huyết Vệ tới à?”
“Thần y Lâm...”
“Đúng vậy, các người còn không biết thần y Lâm giỏi nhất là gì sao? Đó là châm thuật. Cậu ta là y võ, hơn nữa còn là y võ bậc nhất thế giới, là một kẻ kỳ tài, yêu nghiệt. Nếu như cậu ta sử dụng châm thuật gia tăng sức mạnh của đám Tu La Huyết Vệ thì dù là tôi cũng khó mà làm gì nổi bảy người đó, thậm chí có khi còn thua...”, Thần Hỏa Tôn Giả trầm giọng.
“Hả?”, người đệ tử trước mặt mặt cắt không ra máu. Bọn họ không thể tưởng tượng được trên đời này có người đối phó được với Thần Hỏa Tôn Giả. Dù sao thì đối với họ ông ta chẳng khác gì thần linh mà.
“Thần y Lâm đã có sự chuẩn bị khi tới đây. Nếu như có Tu La Huyết Vệ trợ giúp thì đúng là cậu ta có đủ tư cách đối phó với bản tôn rồi đấy. Nhưng các người cũng không phả lo lắng, bản tôn đã tạo bẫy trước rồi, chỉ cần chúng rơi vào bẫy thì dù có là Tu La Vương sống lại cũng chẳng làm gì được”, Thần Hỏa Tôn Giả hừ giọng.
Người đệ tử vội quỳ phụp xuống: “Tôn Giả anh minh”.
“Nghe đây, lập tức truyền lệnh, điều động toàn bộ người của đảo Thần Hỏa tới đây, mai phục bốn phía, đợi đám người đó bước vào vùng bẫy thì sẽ khiến chúng thịt nát xương tan. Không để một ai sống sót. Tôi chỉ muốn nhìn thấy một đống bấy nhầy”.
“Tuân lệnh”, người đệ tử lập tức chạy đi.
Thần Hỏa Tôn Giả nheo mắt nhìn về hồ băng phía trước. Ông ta cười lạnh lùng sau đó lại ngồi xuống, nhắm mắt đợi cá cắn câu.
Thế nhưng ông ta không ý thức được rằng tại một ngọn núi băng ở cực xa, một người đàn ông đang nhìn kính viễn vọng về hướng này.