TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2746 CẬU KHÔNG ĐƯA THÌ ĐỢI TÔI XỬ LÝ TÔ NHU ĐI”.

“Đường sống? Hừ, trở thành ác ma thì làm gì còn quan tâm tới tính mạng của mình. Tôi đã đứng ở vị trí bên ngoài sinh tử rồi. Giờ thứ tôi cần là Tịnh Thế Bạch Liên trong tay cậu. Cậu không đưa thì đợi tôi xử lý Tô Nhu đi”.

Nói xong, Trương Thất Dạ lật bàn tay lấy ra một thứ như ngọn lửa màu đen. Ngọn lửa chuyển động trong tay ông ta trông vô cùng huyền diệu.

“Đây là ma hỏa độc nhất của Thiên Ma Đạo, lấy từ chỗ Tử Long Thiên. Tôi chỉ cần vỗ nó vào người Tô Nhu thôi thì cô ta sẽ bị hóa thành tro bụi trong nháy mắt. Thần y Lâm, tôi biết cậu có y thuật kinh người, thực lực phi phàm. Nhưng nếu Tô Nhu hóa thành đống tro tàn, châm thuật của cậu dù mạnh đến đâu cũng đừng hòng nghĩ tới việc cứu sống được cô ấy”, Trương Thất Dạ cười lạnh lùng.

Lâm Chính im lặng. Trương Thất Dạ đi theo anh lâu như vậy nên biết rất rõ về năng lực của anh. Với những người như thế này mà không ra đòn sát phạt thì chính mình sẽ mất mạng. Vậy nên khi chuẩn bị phản bội Lâm Chính thì Trương Thất Dạ dã tính toán rất kỹ lưỡng rồi.

“Thần y Lâm, cứ mặc kệ tôi, xin hãy cứu hai chiến sĩ đó, bọn họ vô tội. Tôi có chết cũng không tiếc”, Tô Nhu hét lên.

Câu nói đó khiến Trương Thất Dạ vô cùng tức giận. Ông ta áp sát ma hỏa vào lưng cô. Tô Nhu cảm giác lưng mình nóng ran, cơn đau kịch liệt khiến cô như ngất đi được.

“Cô Tô, tôi cảnh cáo cô rồi, hi vọng cô biết điều. Còn nếu cứ muốn chết thì tôi cũng không ngán đâu”, Trương Thất Dạ nói bằng thứ giọng lạnh tanh. Đôi mắt ông ta đỏ như máu.

Là một Ma Quân nên ông ta có tín niệm của riêng mình. Đã tới nước này rồi, ông ta cũng chẳng sợ chết nữa. Nếu mà ép quá thì chuyện gì ông ta cũng làm được.

“Dừng tay”, lúc này, Lâm Chính lập tức hét lớn. Trương Thất Dạ di chuyển ma hỏa, quay qua nhìn anh.

Lâm Chính lấy bông hoa sen ra, vứt xuống đất. Hai mắt Trương Thất Dạ sáng rực, ông ta lập tức đưa tay ra chộp lấy.

Vụt...Bông hoa hút về phía tay của ông ta.Cảm nhận được khí tức độc nhất từ bông hoa, Trương Thất Dạ vui mừng lắm.

“Là thật! Quả nhiên là thật. Tốt quá rồi. Ha ha…”, ông ta bật cười, trông vô cùng đắc ý.

“Trương Thất Dạ, Tịnh Thế Bạch Liên đã được giao cho ông rồi. Có phải là ông nên thả người rồi không?”, Lâm Chính lạnh giọng.

“Thần y Lâm, mặc dù tôi phản bội cậu nhưng tôi cũng là người có nguyên tắc. Tôi sẽ thả người ra, nhưng trước đó tôi phải kiểm tra Bạch Liên đã" .

Nói xong ông ta ra hiệu với người ở bên cạnh. Hai ma nhân lập tức bước tới nhận lấy bông hoa và tiến hành phân tích.

“Các người hiểu về kết cấu bên trong của bông hoa sao?”, Lâm Chính chau mày.

“Thần y Lâm, cậu quên rồi sao? Từ Chính lúc gia tăng sức mạnh cho bông Hoa thì tôi cũng tường tới phòng thí nghiệm. Mặc dù tôi học không nhiều nhưng nhìn hình về kết cấu vẫn có thể hiểu được. Bông hoa có bị cậu cải tạo gì không tôi vẫn có thể nhận ra”.

Trương Thất Dạ cười, sau đó ra hiệu cho hai ma nhân kia làm việc . Một lúc sau, hai ma nhân này đứng dậy.

“Đại nhân, Bạch Liên không thiếu linh kiện nào cả”, một ma nhân nói.

“Xem ra thần y Lâm là người rất chân thành. Nếu đã vậy thì mau tổ hợp lại bông hoa đi. Chúng ta rời khỏi đây”, Trương Thất Dạ mỉm cười.

“Vâng”.

Hai tên ma nhân nhanh chóng tổ hợp lại. Một lúc sau, bông hoa đã được ráp lại, giao vào tay của Trương Thất Dạ.

Đọc truyện chữ Full