TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2771 “THIÊN MA ĐẠO TỚI RỒI” .

Vài câu nói thôi mà đã khiến thái độ của Tô Nhu thay đổi như vậy. Lẽ nào Trịnh Càn Khôn và Linh Tuệ đã nắm được điểm yếu nào đó của Tô Nhu?

Tô Nhu có điểm yếu nào? Lâm Chính cảm thấy bực bội.

Dịch Tiên Thiên cũng vô cùng lo lắng. Đúng lúc này Mã Hải cuống cuồng chạy vào: “Chủ tịch Lâm có kết quả rồi”

“Kết quả gì?”, Lâm Chính ngẩng đầu.

“Kết quả do Nguyên Tinh gửi tới. Mã Hải đưa tài liệu tới cung kính nói: “Cậu bị tố cáo”.

“Tố cáo sao?”, Lâm Chính vội lật tài liệu ra xem. Sau đó anh chợt hiểu ra.

“Chẳng trách đại hội lại lòi ra cái hội nghị Long Thủ, hóa ra là như vậy”.

“Cậu Lâm, nguyên nhân là gì vậy?”, Dịch Tiên Thiên giật mình, lập tức hỏi.

“Thiên Ma Đạo cử người tố cáo với đại hội về tôi, nói là tôi giết chết người tuyệt phạt và đội phán quyết Thiên Khải, cái chết của Bạch Họa Thủy cũng liên quan tới tôi nữa”, Lâm Chính nói.

“Có lẽ đại hội đã biết được mối quan hệ giữa cậu và Thiên Ma Đạo. Nếu như bọn họ vô cớ vu oan thì đại hội sẽ không tin đâu”, Dịch Tiên Thiên nói.

“Tôi biết. Vì vậy tôi đang nghĩ phía bên Thiên Ma Đạo chắc chắn là đã cho đại hội thứ gì đó để đại hội sinh nghi với tôi càng sâu sắc hơn. Hơn nữa thứ đó không phải là chứng cứ, nếu không thì đại hội đã cho người tới bắt tôi rồi” ,Lâm Chính trầm giọng.

Thực ra lúc trước ở hội nghị Long THủ, Lâm Chính không tin là Trịnh Càn Khôn đã điều tra rõ hết mọi chuyện.

Nếu không thì hắn đã không nói ra những lời như thế. Nếu mà hắn điều tra ra kết quả rồi thì sẽ biết chắc anh và thần y Lâm là một.

Vì vậy Lâm Chính cho rằng Trịnh Càn Khôn chỉ đang làm quá lên thôi.

“Vậy giờ chúng ta phải làm thế nào ạ?”, Mã Hải thận trọng hỏi.

“Vẫn nên khiêm nhường một chút. Tôi vẫn chưa hiểu đại hội muốn làm gì. Thế nhưng chắc chắn là Thiên Ma Đạo lợi dụng đại hội để đối phó với tôi. Tôi nghĩ những chuyện tương tự thế này cũng không ít mà” ,Lâm Chính nói giọng khàn khàn.

Hai người kia gật đầu. Khi anh tiếp tục thương thảo với bọn họ thì Từ Thiên gọi điện tới. Lâm Chính lập tức nghe máy, sau đó anh tái mặt.

“Chủ tịch Lâm, đã xảy ra chuyện gì vậy?”, Mã Hải hỏi.

“Thiên Ma Đạo tới rồi” .

Anh hít một hơi thật sâu: “Cho người đi cùng tôi một chuyến”.

“Đi đâu ạ”.

“Quảng trường phía Bắc”.

Đợi đến khi Lâm Chính trong hình dạng của thần y Lâm tới khu quảng trường phía Bắc thì thấy lúc này ở đây người đông như kiến.

Rất nhiều người dân của Giang Thành tập trung ở đây. Lâm Chính vừa có mặt thì đã có không ít tiếng hò reo vang lên.

“Thần y Lâm tới rồi”, đám đông đồng loạt quay qua nhìn anh.

Người của Dương Hoa đều bàng hoàng. Lâm Chính cũng tái mặt.

Anh nhìn thấy một tấm biển lớn được đặt giữa quảng trường giữa dòng người dày đặc. Có hai người ngồi dưới tấm biển đó.

Một già một trẻ.

Người trẻ là một cô gái tầm 14, 15 tuổi mặc áo sườn xám màu đen, ngũ quan tinh tế. Chỉ cần thêm hai năm nữa thôi thì chắc chắn cô gái sẽ là một người có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

Người đàn ông thì mặc áo bào màu đen với cái mũi đỏ au. Trong tay người này cầm khoái bản, ông ta vừa gõ vừa hát.

“Giang Thành có thần y Lâm, giết người mà giả dạng làm thần y, người đời tưởng là Bồ Tát sống nhưng thực ra là cầm thú đội lốt người...”

Đọc truyện chữ Full