Thấy Lâm Chính nói vậy, đám đông cảm thấy khó hiểu. Thế là tất cả bỏ ngoài tai. Vì dù sao đây cũng là đảo Bạch Cực. Đứng ở đây đều là các chiến sĩ của nhà họ Mộc, là những người nằm trong đội quân tinh nhuệ nhất của Long Quốc.
Có những người này, dù có là Nhật Nguyệt Nhị Lão thì cũng đã sao? Dù sao bọn họ cũng chỉ có hai người, không thể nào mà giết sạch cả một đoàn quân thế này mà.
Lâm Chính chau chặt mày. Thấy đám đông không nghe lời, anh vội đứng dậy: “Mau dừng lại”
Thế nhưng vẫn không có tác dụng. Cuối cùng thì...Nhật Nguyệt Nhị Lão vẫn cười và thản nhiên nhìn đám chiến sĩ.
Bọn họ lập tức đưa hai tay lên, một tay chạm vào tay người còn lại, một tay hướng về phía đám chiến sĩ, chưởng họ từ khoảng không.
Vụt vụt…Một luồng sức mạnh kỳ lạ giống như mạng nhện phóng ra tấn công các chiến sĩ. Những người chiến sĩ này nào được trải nghiệm thủ đoạn như thế? Tất cả đều không kịp phòng bị, bị mạng lưới sức mạnh bủa vây, sau đó Nhật Nguyệt Nhị Lão kéo tay về.
Rầm...Một luồng vật chất phát nổ từ cơ thể họ. Toàn bộ họ ngã ra đất, bất động.
Đám đông nín thở. Họ phát hiện ra cơ thể của những chiến sĩ này trở nên khô khốc giống như bị rút sạch nước và khí huyết. Xem ra là họ chết rồi.
“Hả?", tất cả đều tái mặt. Bà cụ cũng thất kinh. Chiêu pháp quỷ dị quá.
“To gan! Hoa Phi Vũ! Cô...cô dám ra đòn như vậy với các chiến sĩ của Long Quốc sao? Cô định tạo phản đúng không?”, Úc Tiểu Đồng vừa kinh ngạc vừa tức giận. Cô ta chỉ tay thẳng mặt đối phương và gầm lên.
“Chiến sĩ của Long QUốc? Đây không phải là chiến sĩ của nhà họ Mộc các người sao? Nếu là chiến sĩ của Long Quốc thì có cho một trăm lá gan tôi cũng không dám động vào. Còn cao thủ nhà các người bồi dưỡng thì tôi không thể phản công hay gì?”, Hoa Phi Vũ khẽ cười.
“Xem ra Hoa Phi Vũ đã có sự chuẩn bị từ trước. Theo tôi được biết thực lực của Nhật Nguyệt Nhị Lão không mạnh tới vậy. Chắc chắn họ đã sử dụng thủ đoạn để gia tăng sức mạnh”, Hàn Vĩ Long trầm giọng.
“Hấp Khí Trùng phấn”, Lâm Chính đột nhiên lên tiếng. Mọi người đổ dồn qua nhìn anh.
“Bọn họ sử dụng Hấp Khí Trùng Phấn ở lòng bàn tay. Khi đối đầu với kẻ địch, sử dụng sức mạnh phóng bột ra. Hấp Khí Trùng Phấn là một loại vật chất cực nguy hiểm. Nhất là người luyện võ, một khi tiếp xúc với chúng thì trùng phấn có thể hút cạn tinh lực và nước trong người họ. Nếu như người đó đang vận khí thì tốc độ hấp thụ của trùng phấn càng nhanh hơn, thậm chí là trong một nhịp thở”, Lâm Chính trầm giọng.
“Hả?”, đám đông tái mặt.
“Tiểu Thần Y, vừa rồi tôi đã không nghe cậu, để bọn họ mất mạng rồi”, bà cụ tỏ ra hối hận.
“Họ vẫn chưa chết, chỉ là mất nước, mất sức. Thế nhưng cũng đang nguy hiểm đến tính mạng, cần phải cấp cứu ngay”, Lâm Chính nói.
“Mau, đưa họ đi chữa trị”, bà cụ kêu lên.
Các chiến sĩ lập tức chạy lại, định đưa người đi... Thế nhưng Nhật Nguyệt Nhị Lão cũng bước tới, đứng trước những chiến sĩ đang nằm dưới đất.
Đám đông sợ hãi.
“Muốn cứu họ sao. Cũng được, nhưng giao Tiểu Úc ra đây. Các người giao người, tôi cũng giao người. Nếu không mạng của bọn họ coi như để bù cho anh trai của tôi”, Hoa Phi Vũ cười lạnh.
“Hoa Phi Vũ, cô đừng quá đáng quá. Tôi báo lên bên trên thì cô chắc chắn sẽ bị xử lý đấy”, Mộc Yên Linh tức giận.
“Cô cứ báo đi. Dù cô có báo thì tôi cũng phải đòi lại sự công bằng này”.
“Cô…”, Mộc Yên Linh á khẩu.
Mộc Thiên Viễn bất lực: “Hoa Phi Vũ, cô đừng ức hiếp nhà họ Mộc chúng tôi. Nhật Nguyệt Nhị Lão thì đã sao? Để Thiên Viễn tôi lĩnh giáo bọn họ”, nói xong anh ta bước lên.
“Thiên Viễn đừng làm loạn. Nhật Nguyệt Nhị Lão rất mạnh. Giờ bọn họ còn sử dụng Hấp Khí Trùng Phấn nữa. Nếu như không cẩn thận thì sẽ bị họ hại đấy”, Úc Tiểu Đồng vội nói.
"Chị..."
“Nghe lời, quay lại đi”, Úc Tiểu Đồng đanh mặt, bước lên trước, nhìn chăm chăm Hoa Phi Vũ: “Hoa Phi Vũ, ai làm người đó chịu, mạng của anh trai cô là do tôi gây ra, muốn giết, muốn làm gì thì một mình tôi chịu là được".
“Hừ ngay từ đầu đã như vậy thì có phải là tốt không”, Hoa Phi Vũ cười lạnh, chưởng một chưởng về phía Úc Tiểu Đồng.
Úc Tiểu Đồng nín thở, định phản kháng nhưng nhìn Nhật nguyệt Nhị Lão thì cô tạ lại nhẫn nhịn.
Bùm! Cô ta lĩnh trọn chưởng đánh, ngực hõm sâu, miệng phun ra máu tươi…