TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2888 “KHÔNG PHẢI ÔNG CŨNG ĐẾN HAY SAO?”

Điều này khiến mấy người nhà họ Tô đều không khỏi ngạc nhiên.

Nhà họ Diệp là một trong những gia tộc giàu có đất Long Xuyên, hôm nay là đại thọ của bà cụ Diệp. Theo lý mà nói, hôm nay chắc chắn phải vô cùng náo nhiệt mới phải.

Vậy mà sao lại hoang vắng thế này?

“Tiệc mừng vẫn chưa bắt đầu sao?”

Trương Tinh Vũ chưa hiểu mô tê gì, cầm túi xách đi vào bên trong.

Nhưng sau khi bước vào thì đã thấy bên trong được trang trí màu đỏ chủ đạo, bố trí giống như một bữa tiệc trông vô cùng hào hoa.

Nhưng khách khứa bên trong lại rất ít.

Trong nhà bày mấy chục bàn nhưng chỉ có hơn hai mươi người đang ngồi, những bàn còn lại đều trống.

Trương Tinh Vũ vô cùng kinh ngạc, sau đó phát hiện ở đây toàn những người xa lạ. Hơn nữa,… những người này đều được vũ trang đầy đủ, nét mặt nghiêm nghị, không có ai đang tươi cười.

“Có chuyện gì vậy?”, Trương Tinh Vũ thốt lên.

“Trương Tinh Vũ! Cuối cùng chị cũng đến rồi sao!”

Lúc này, có tiếng người reo lên.

Trương Tinh Vũ sững lại, sau đó mới nhìn thấy Khang Tuệ ra đón.

“Khang Tuệ! Lâu quá không gặp em!”, Trương Tinh Vũ mừng rỡ, vội vã bước về phía trước

Hai người kéo tay nhau rồi ngồi xuống buôn chuyện.

“Tiểu Nhu, A Chính, mau chào đi!”, Trương Tinh Vũ vội vã nói.

“Chào dì ạ!”, Tô Nhu mỉm cười ngọt ngào nói.

Lâm Chính thì khẽ gật đầu.

“Tiểu Nhu! Cháu càng lớn càng xinh đẹp!”, Khang Tuệ cười tươi rói, vội nói: “Nào nào nào, mau đi theo dì!”

“Đi đâu ạ?”

“Đi dự tiệc!”

Khang Tuệ mỉm cười, sau đó dẫn cả nhà họ ra sân sau.

Đến sân sau, mấy người nhà họ Tô mới phát hiện ra điều không đúng.

Ở sân sau bày mấy chục bàn, bàn nào bàn nấy đều kín người. Ở đây cũng có những gương mặt thân quen đang chúc thọ bà cụ Diệp ngồi bên trên. So với sân trước thì ở đây náo nhiệt hơn nhiều.

“A Tuệ à, chuyện này là sao? Tại sao ở sân trước có nhiều bàn như vậy rồi mà còn bày tiệc ở sân sau?”, Trương Tinh Vũ hỏi bằng giọng nghi hoặc.

Lúc này Khang Tuệ chợt thay đổi sắc mặt, sau đó lại nở nụ cười đáp: “Đó là ý của bà cụ, cụ thể thế nào em cũng không rõ! Nào nào nào, Tiểu Nhu, A Chính, A Quảng, mọi người mau ngồi xuống bàn này đi!”

Thấy Khang Tuệ không muốn trả lời, Trương Tinh Vũ cũng đành thôi.

Nhưng sau khi ngồi xuống, họ mới nghe được những lời bàn tán ở bàn bên cạnh.

“Ông Trịnh! Nhà họ Diệp xảy ra chuyện như vậy mà ông vẫn dám tới chúc thọ sao?”

“Không phải ông cũng đến hay sao?”

“Tôi là khồng có sự lựa chọn! Thiên kiêu Thánh Võ, con trai cả nhà họ Thuỷ cũng tới chúc thọ. Người ở tầng mây cao thế còn tới, đám tép riu như tôi đâu dám không tới?”

“Phải đó! Nhà họ Thuỷ ra mặt rồi thì chúng ta cũng phải chịu thôi!”

“Có điều nhà họ Diệp cũng chuẩn bị rồi, chúng ta tới chúc thọ chắc cũng không sao đâu. Nếu kẻ đó tới làm loạn thì cao thủ ở sân trước sẽ chặn lại! Không cần quá lo lắng!”

“Vậy thì được. Ông Trịnh, lát phải tranh thủ uống rượu ngon đấy!”

“Đương nhiên, đương nhiên!”

Những mấu đối thoại rời rạc được Tô Nhu nghe thấy.

Trương Tinh Vũ cũng cau mày lại.

“Nghe bọn họ nói thì xem ra hôm nay sẽ có kẻ tới gây rối”, Tô Nhu cau mày nói.

“Kẻ nào to gan như vậy! Dám tới nhà họ Diệp gây sự! Hứ, chắc là chán sống rồi đấy!”, Trương Tinh Vũ hừ lạnh nói.

“Được rồi Tinh Vũ, chúng ta không lo chuyện này nữa. Giờ đi chúc thọ mẹ nuôi thôi!”

“Đi!”

Trương Tinh Vũ đứng dậy, lập tức lấy món quà đã chuẩn bị ra. Gia đình họ Tô cùng nhau đi về phía trên bục.

Đọc truyện chữ Full