TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2894 “TIÊN NHÂN VẠN TUẾ”.

Nguồn khí thế kinh người đổ ập xuống. Nhà họ Diệp không một ai đứng dậy nổi.

Thủ đoạn này, bọn họ chưa từng thấy bao giờ. Tất cả bọn họ giống như đeo gông vào cổ, vừa sợ hãi vừa hoảng loạn.

Đây là thủ pháp của Trấn Nguyệt Tiên Nhân sao? Rõ ràng là thủ đoạn chỉ có thần tiên mới có mà.

Nhà họ Diệp cảm thấy bất lực. Diệp Tuần Tinh tuyệt vọng.

Ông ta còn định dồn toàn lực của nhà họ Diệp chống lại nhà Trấn Nguyệt Tiên Nhân, chỉ hi vọng có thể giành được chút cơ hội. Giờ xem ra cách của ông ta thật nực cười.

“Tiên Nhân thần võ” .

“Tiên nhân vạn tuế”.

Đám người cậu Bùi vội vàng hô vang. Bọn họ thật chỉ muốn Trấn Nguyệt Tiên Nhân tiêu diệt ngay nhà họ Diệp.

Chỉ cần nhà họ Diệp đổ xuống thì toàn bộ nguồn tài nguyên của họ sẽ bị chia ra. Tới khi đó ai cũng có thịt để ăn.

Dưới nguồn áp lực của tiên nhân, người nhà họ Diệp chẳng thể phán kháng. Họ không khác gì cá nằm trên thớt, đợi bị mổ ra.

“Bổn tọa không lãng phí thời gian nữa, giờ bắt đầu từ bà", Trấn Nguyệt Tiên Nhân lạnh lùng bước tới, nhìn chăm chăm bà cụ Diệp và đưa tay lên.

Vụt! Một luồng khí tức được hình thành.

“Đại Tiên xin từ từ”, Thủy Thánh Võ vội kêu lên.

“Cậu là ai?”, Trấn Nguyệt Tiên Nhân chau mày, lạnh lùng hỏi.

“Vãn bối là Thủy Thánh Võ, mong Đại Tiên nể tình tha cho nhà họ Diệp. Chúng tôi sẽ thực hiện theo mọi điều kiện của Đại Tiên”, Thủy Thánh Võ vội nói.

“Nếu đã vậy thì được, tôi muốn con trai tôi sống lại. Các người làm được không?”, Trấn Nguyệt Tiên Nhân hừ giọng.

“Điều này”, Thủy Thánh Võ để lộ sắc mặt khó coi.

“Không làm được thì cút qua một bên. Nếu còn lo chuyện bao đồng thì bổn tọa sẽ liều mạng với cả nhà họ Thủy luôn đấy”, Trấn Nguyệt Tiên Nhân hừ giọng, lập tức ra tay.

Thủy Thánh Võ còn định nói gì đó nhưng bị người nhà họ Thủy giữ lại.

“Cậu chủ, đừng quản nữa, nếu không sẽ hại nhà họ Thủy mất”, có người khẽ nói.

“Nhưng tôi đã hứa với thần y Lâm, phải bảo vệ an toàn cho nhà họ Diệp”, Thủy Thánh Võ thở dài.

“Không phải là cậu không muốn mà là chuyện này đã vượt khỏi năng lực của chúng ta rồi. Cậu đã lên tiếng, đã cố gắng hết sức, hà tất phải làm khổ mình thêm nữa”.

“Điều này...”, Thủy Thánh Võ á khẩu.

Đúng lúc này bà cụ Diệp đột nhiên kêu lên đầy đau khổ. Cơ thể bà ta bị một luồng khí tức nhất bổng lên.

“Bà ơi”.

“Mẹ”.

Người nhà họ Diệp thất kinh, vội vàng chạy tới. Bọn họ định lao tới nhưng không làm được.

Khí thế của Trấn Nguyệt Tiên Nhân quá khủng khiếp. Nhà họ Diệp trố tròn mắt khi thấy luồng khí tức trấn áp bà cụ Diệp càng lúc càng tăng mạnh. Tiếp tục thế này thì bà cụ sẽ bị ép chết mất.

“Dừng tay”, Diệp Tuần Tinh hét lớn nhưng vô ích.

Trấn Nguyệt Tiên Nhân đã quyết tâm rồi. Bà ta tới lần này là để giết người thì sao phải bận tâm tới kẻ khác chứ.

Trong lúc tình thế ngàn cân treo sợi tóc...

Một luồng khí phóng tới, đâm xuyên khoảng không gian gần bà cụ Diệp. Toàn bộ khí thế chèn ép người nhà họ Diệp tan biến. Cả luồng sức mạnh không chế bà cụ Diệp cũng biến mất. Bà ta rơi xuống.

Mọi người ngạc nhiên.

“Hả?”, Trấn Nguyệt Tiên Nhân rất ngạc nhiên. Bà ta quay qua nhìn.

Một bóng hình ở trên mái nhà gần đó nhảy xuống. Đó chính là thần y Lâm.

Đọc truyện chữ Full