TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2902 “LÀ TRẤN NGUYỆT ĐẠI TIÊN”.

Bên trong nhà họ Diệp yên ắng quá khiến mọi người ở bên ngoài cảm thấy lo lắng.

“Kết thúc rồi à?”

“Ai thắng ai thua vậy?”

“Còn phải nói sao, đương nhiên là thần y Lâm rồi” người nhà họ Diệp hô lên.

“Hừ! Thần y Lâm có thể là đối thủ của Trấn Nguyệt Đại Tiên được sao? Tôi thấy chắc chăn là Trấn Nguyệt Đại Tiên thắng rồi”, cậu Bùi phản bác.

Hai bên bắt đầu tranh luận.

“Dù Trấn Nguyệt Đại Tiên thắng hay thua thì hôm nay mọi chuyện cũng quá rõ ràng rồi. Các vị nghe lệnh tôi ra tay, tiêu diệt nhà họ Diệp trước rồi tính. Nếu họ không chết thì sẽ trở thành mối hậu họa cho chúng ta đấy".

Những gia tộc khác nghe thấy vậy lập tức vây lấy. Họ nhìn chăm chăm nhà họ Diệp với vẻ mặt không mấy thiện cảm. Có vẻ như họ thật sự muốn ra tay với nhà họ Diệp.

“Các người làm gì vậy?”, nhà họ Diệp trở nên cảnh giác.

“To gan. Nhà họ Bùi định ức hiếp nhà họ Diệp hay gì?”, bà cụ Diệp tức giận quát lớn.

“Thần y Lâm chắc chắn sẽ không tha cho các người”, Diệp Tuần Tinh hô lên.

“Thần y Lâm sao? Hừ, Đừng nói là cậu ta có sống nổi bước ra khỏi đó hay không đấy. Cậu ta mà chết thì Trấn Nguyệt Đại Tiên cũng sẽ xử lý các người thôi. Còn nếu cậu ta không chết, Trấn Nguyệt Đại Tiên bị đánh bại thì các người lại càng phải chết. Hôm nay nếu không tiêu diệt nhà họ Diệp thì các người sau này cũng sẽ tìm chúng tôi tính sổ. Thế thì chi bằng giờ tiêu diệt các người trước có khi chúng tôi còn có cơ hội”, cậu Bùi lên tiếng.

Anh ta không dám chắc về kết quả cuối cùng. Chẳng qua là anh ta đang lường trước tình huống xấu nhất. Vậy nên cần tiêu diệt nhà họ Diệp trước rồi cân nhắc tới các vấn đề khác.

“Các người định làm gì. Giải tán hết cho tôi”, vài người cảnh sát nhận ra sự bất thường bèn xông lên và quát.

“Kệ đám cảnh sát. Cứ ra tay đi”, cậu Bùi quyết tâm rồi nên mặc kệ tất cả, cứ thế hét lớn. Dứt lời, hàng trăm người đồng loạt lao lên.

“Vừa đánh vừa rút", bà cụ Diệp biết người nhà họ Diệp không phải đối thủ của đám cậu Bùi.

“Các người đừng hòng làm loạn, thiên kiêu Thánh Võ vẫn còn ở đây”, anh ta hét lớn, lao vào đám đông.

Thiên kiêu thứ hai đứng về phe nhà họ Diệp thực sự khiến người khác cảm thấy sợ.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, đối thủ càng quyết tâm hơn. Nếu không bị tiêu diệt thì với sự trợ giúp của thiên kiêu Thánh Võ, nhà họ Diệp chắc chắn sẽ tìm bọn họ tính sổ trong tương lai.

“Giết giết”, cậu Bùi để lộ vẻ dữ dằn, đích thân điều khiển nhà họ Bùi bao vây Thủy Thánh Võ.

Thủy Thánh Võ có thực lực nổi bật, hoàn toàn có thể chèn ép các cao thủ của các gia tộc khác. Nhưng anh ta dù sao cũng chỉ có hai tay, dù mỗi đấm đấm chết một người thì cũng không thể nào bảo vệ được hết người nhà họ Diệp mà.

Người nhà họ Diệp lập tức bị vây kín, thương vong vô cùng nghiêm tọng.

Đúng lúc này...

“Dừng tay”, có tiếng hét vang lên. Đám đông giật mình, quay qua nhìn.

“Là Trấn Nguyệt Đại Tiên”.

“Tốt quá rồi, Trấn Nguyệt Đại Tiên vẫn còn sống. Chắc chắn là thần y Lâm đã bị đánh bại nhất định là như thế”.

“Đại Tiên vạn tuế”.

“Tôi nói rồi mà, thần y Lâm sao có thể là đối thủ của Đại Tiên được chứ?”, cậu Bùi kích động lắm, hò reo khản cổ.

Nhà họ Diệp thì tối mặt, họ tuyệt vọng nhìn bóng hình bước ra từ đống đổ nát.

“Xem ra ông trời muốn chúng ta bị diệt vong rồi”, bà cụ Diệp cười khổ, cơ thể loạng choạng, đứng không nổi.

Đúng lúc này lại có thêm một bóng hình nữa bước ra. Sự xuất hiện của người này khiến cả hiện trường im lặng như tờ...

Đọc truyện chữ Full