TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 2959 LẠI CÒN CÓ NGƯỜI THÊM DẦU VÀO LỬA?

Thật là kiêu căng!

Nhiều người âm thầm nhíu mày, khịt mũi xem thường.

“Người này thật thiếu đòn!”.

“Lúc trước ở trước cửa Dương Hoa, ông ta còn bị đánh sưng mặt kia mà, bây giờ còn dám ngông cuồng!”.

“Đợi thần y Lâm đến xem ông ta bị dạy dỗ thế nào!”.

Tiếng bất mãn ở hiện trường nhiều thêm.

Nhưng Phục Sinh Quái Thủ lại không quan tâm, nụ cười lạnh lùng trên mặt càng thêm đậm.

Ông ta nhìn những người xung quanh, cười híp mắt nói: “Các người có vẻ rất sùng bái thần y Lâm của các người! Hình như các người cảm thấy y thuật của thần y Lâm không gì là không thể, vô địch thiên hạ rồi sao?”.

“Ha ha, hôm nay có lẽ các người phải thất vọng rồi!”.

“Hôm nay, tôi sẽ giẫm thần y Lâm dưới chân, để các người biết y thuật của cậu ta chỉ là trò mèo! Trong mắt tôi, cậu ta chẳng là gì cả!”.

Câu nói này khiến cả hiện trường gần như mất khống chế.

“Đồ chó! Mẹ kiếp, ông nói cái gì?”.

“Ông lại dám sỉ nhục thần y Lâm?”.

“Tôi liều mạng với ông!”.

Tiếng la hét không ngừng vang lên.

Một vài người lao thẳng đến khán đài, xông lên võ đài, muốn đánh Phục Sinh Quái Thủ một trận nhừ tử, nhưng bị cảnh sát chặn lại.

“Người đó làm gì vậy? Anh ta điên rồi sao?”.

Người đàn ông ở bên này ngạc nhiên nhìn Phục Sinh Quái Thủ, hơi ngây ra, hiển nhiên không hiểu được lý đo.

“Xem ra Tử Vực thắng chắc!”, Ái Nhiễm thản nhiên nói.

Người đàn ông sửng sốt: “Thắng chắc?”.

“Trận quyết đấu này Tử Vực không thể thua, e rằng Tử Vực sẽ lấy vũ khí thật ra đấu. Thực lực của Tử Vực rất đáng sợ, bọn họ nghiêm túc thì với năng lực của thần y Lâm sẽ không thể chống đỡ, đến lúc đó…”.

“Sẽ là Thái Sơn đè đầu, tan xương nát thịt”, cô gái tóc đuôi ngựa tiếp lời Ái Nhiễm, trầm giọng nói.

Người đàn ông hít sâu một hơi.

Ái Nhiễm gật đầu, trong mắt lóe lên sự chờ mong.

Đương nhiên cô ta không chờ mong ở Lâm Chính.

Khi cô ta thấy Phục Sinh Quái Thủ có thái độ ngông cuồng như vậy, cô ta đã biết Tử Vực sẽ dùng đến sát chiêu.

Chuyện đã lớn đến mức này, nhiều người dõi theo, sao Tử Vực có thể thua được? Một khi thua, Tử Vực sẽ không còn mặt mũi nào, căn cơ sẽ lung lay.

Vì vậy, Tử Vực nhất định phải thắng trận chiến này, hơn nữa còn không từ thủ đoạn.

“Nhưng không biết sát chiêu của Tử Vực sẽ là gì”, Ái Nhiễm lẩm bẩm.

Hiện trường hầu như sắp náo loạn.

Cảnh sát cũng đau đầu.

Lại còn có người thêm dầu vào lửa?

Lần này hay rồi, tình hình càng lúc càng khó khống chế.

“Thần y Lâm đến chưa?”.

Đội trưởng đội cảnh sát Trương Văn Hoa day huyệt Thái Dương, không nhịn được hỏi cấp dưới của mình.

Cấp dưới vừa định trả lời không biết thì chợt nhìn thấy gì đó, kinh ngạc chỉ ra phía cửa.

Đội trưởng Trương vội vàng quay đầu lại.

Bóng người như thiên thần đó đã xuất hiện ở cổng lớn.

Hiện trường bỗng nhiên yên lặng như tờ.

Vô số con mắt tập trung lên người Lâm Chính.

Lâm Chính nhìn chằm chằm Phục Sinh Quái Thủ trên võ đài, vẻ mặt nghiêm túc, sau đó bước tới.

“Thần y Lâm! Thần y Lâm!”.

“Thần y Lâm! Thần y Lâm!”.

“Thần y Lâm!”.

Đám đông giơ cao tay, hô lớn.

Tiếng hô như sóng, vang vọng tứ phía.

Trần nhà sân vận động sắp bị phá nát.

Phục Sinh Quái Thủ nhìn quanh, nụ cười lạnh lùng thêm.

Ông ta nhìn Lâm Chính bước tới từng bước, khinh thường cười nói: “Thần y Lâm, đã chuẩn bị tình thần tan xương nát thịt chưa?”.

“Tan xương nát thịt? Chỉ dựa vào ông?”.

“Không thì sao? Cậu hoàn toàn không hiểu rõ tình hình của Tử Vực!”, Phục Sinh Quái Thủ cười khinh miệt.

Lâm Chính ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn ông ta chằm chằm, hai tay dang rộng, lớn tiếng nói: “Vậy ông có hiểu rõ thanh thế của tôi chưa?”.

Câu này vừa cất lên, người ở đây đều đứng dậy hò hét.

“Thần y Lâm!”.

“Thần y Lâm!”.

“Thần y Lâm!”.

Cả sân vân động chấn động.

Giọng hét giống như lan rộng khắp Giang Thành!

Ái Nhiễm và cô gái tóc đuôi ngựa đều thay đổi sắc mặt.

“Đây chính là thanh thế của ông trùm Giang Thành sao?”.

Đọc truyện chữ Full