TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3012 TRỪ HÔ HẤP, ANH KHÔNG LÀM ĐƯỢC GÌ HƠN.

Kiệt tác của Thiên Ma Đạo?

Giờ phút này, Lâm Chính đã hiểu ra mọi thứ!

Chẳng trách Thần Hỏa Tôn Giả lại bị kích động một cách khó hiểu ở học viện Huyền Y Phái.

Chẳng trách thời gian trước học viện Huyền Y Phái luôn xảy ra chuyện quái dị.

Hóa ra mọi thứ đều là trò quỷ do Thiên Ma Đạo gây ra!

“Ư Ư… A… A…”.

Thần Hỏa Tôn Giả gào lên giống như dã thú. Ông ta hung dữ nhìn Lâm Chính, sức mạnh toàn thân dâng trào, ngọn lửa đáng sợ dường như không thể khống chế lập tức bùng nổ.

Lâm Chính sử dụng Hồng Mông Long Châm, vẻ mặt lạnh băng, đâm về phía huyệt Thái Dương và các huyệt khác của Thần Hỏa Tôn Giả, muốn đánh thức ông ta.

Nhưng đến Hồng Mông Long Châm cũng không thể đâm xuyên da thịt ông ta.

“Không được, tình hình không ổn!”.

Lâm Chính có vẻ mặt khó coi.

Nếu ở thời kỳ toàn thịnh thì còn có thể thử, nhưng giờ khí kình anh đã hao sạch, dù là dùng Hồng Mông Long Châm cũng không thể đâm xuyên nó.

Ầm!

Thần Hỏa Tôn Giả đã ma hóa đột nhiên giãy khỏi xiềng xích của Lâm Chính, sau đó chuyển động hai tay, ôm chặt Lâm Chính.

Hỏng bét!

Lâm Chính kinh ngạc, lập tức tránh thoát lùi lại.

Nhưng sức lực của Thần Hỏa Tôn Giả quá lớn, còn lớn hơn lúc trước gấp mấy lần, Lâm Chính đang kiệt sức hoàn toàn không thể tránh ra được.

Anh ngẩng đầu lên, nhìn một mảnh trống rỗng trong mắt ông ta, nhiệt độ trên người lại dâng cao.

Lâm Chính căng thẳng, lập tức giơ tay đặt lên người Thần Hỏa Tôn Giả, muốn hấp thu toàn bộ nhiệt độ trong cơ thể ông ta.

Nhưng… không kịp nữa!

Ầm!

Một cột lửa ngút trời bùng lên từ trên người Thần Hỏa Tôn Giả, thoáng chốc nhấn chìm Lâm Chính và Thần Hỏa Tôn Giả.

Ngọn lửa màu đen giống như thần long đâm thẳng lên trời cao.

Cảnh tượng nguy nga hùng vũ khiến người ta khó quên.

“Thật đẹp!”.

Tử Long Thiên đứng trên đỉnh tòa nhà, hờ hững nhìn cảnh này, thốt nên câu cảm thán.

Cột lửa kéo dài khoảng một phút mới dần dần tan đi.

Vù!

Khoảnh khắc nó tan đi, Lâm Chính đánh một chưởng vào Thần Hỏa Tôn Giả.

Thần Hỏa Tôn Giả lùi lại mười bước liên tục mới dừng lại.

Còn Lâm Chính đã yếu ớt vô cùng, người loạng choạng, quỳ một chân xuống đất, khó mà đứng dậy lần nữa.

Anh cảm thấy trong cơ thể mình trống rỗng, không có chút sức lực nào.

Cột lửa đó không thiêu đốt anh, mà là… rút cạn toàn bộ khí ý trong cơ thể anh!

Bây giờ Lâm Chính đã không còn chút sức lực chiến đấu nào.

Trừ hô hấp, anh không làm được gì hơn.

Anh cố gắng hít thở, mở to mắt nhìn Thần Hỏa Tôn Giả, không làm được động tác gì khác.

“Xem ra là kết thúc rồi! Không ngờ chuyện lại thuận lợi như vậy. Sư tôn nói đúng, Thần Hỏa Tôn Giả là một dược liệu ma hóa rất tốt, nếu ma hóa ông ta từ sớm, có lẽ cũng không còn chuyện gì cho Giang Thành nữa”.

Tử Long Thiên nhảy xuống từ trên lầu cao, nhìn Lâm Chính đã mất sức chiến đấu, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.

“Hôm nay vốn muốn lấy Hoàn Hồn Châu, không ngờ còn có thể thuận lợi lấy được cả Tịnh Thế Bạch Liên, thậm chí còn có thể diệt trừ đại họa như cậu, đúng là một mũi tên trúng ba con chim nhạn!”.

Nói xong, Tử Long Thiên chậm rãi rút một thanh ma kiếm ra, bước từng bước đến chỗ Lâm Chính, sát ý cuồn cuộn dâng tràn.

“Ông dám!”.

Đúng lúc ấy, một giọng hét giận dữ vang lên, sau đó nhiều bóng người lao về phía này.

Đó là Mạn Sát Hồng, Nguyên Tinh và các cao thủ của Dương Hoa.

“Đám ô hợp, các người đến đây chịu chết sao? Dựa vào các người mà cũng muốn đối đầu với tôi?”, Tử Long Thiên khinh thường quát.

“Thế à? Còn dựa vào tôi thì sao, có thể đối đầu với cậu hay không?”.

Một giọng nữ lạnh lùng vang lên.

Sau đó thì thấy một chùm sáng xẹt qua bầu trời, đáp xuống trước mặt Lâm Chính.

Đó chính là Thần Võ Tôn!

Đọc truyện chữ Full