Trần Thủ và những người khác lếch thếch rời đi. Không lâu sau, Tần Trác vội vã chạy tới.
"A Linh, con lại gây hoạ rồi sao?" Tần Trác nghiêm mặt nói.
"Bố, là Trần Thủ tới quấy rầy con, chuyện này con không có lỗi!" Tần Linh vội vàng nói.
"Bố có nghe nói rồi, Trần Thủ lần này quả thực là quá đáng, lát nữa bố sẽ báo cáo với trưởng thôn. Nhưng A Linh à, từ khi nào mà con có thực lực đánh bại Trần Thủ vậy? Trần Thủ là một trong những cao thủ mạnh nhất thôn chúng ta! Bố vẫn biết thực lực bình thường của con, chuyện gì đã xảy ra vậy?" Tần Trác khó hiểu hỏi.
"Cái này..." Tần Linh nhìn về phía Lâm Chính.
Nhưng Lâm Chính lại yên lặng lắc đầu.
Thấy vậy, Tần Linh lắp bắp nói: "Bố, bố không biết đó thôi chứ con vẫn luôn âm thầm khổ công tu luyện”.
"Vậy sao?"
Tần Trác kinh ngạc, ông biết rõ con gái mình, với thiên phú này dù cố gắng thế nào cũng không bằng được Trần Thủ.
Chỉ e là đằng sau còn có uẩn khúc.
Tần Trác chăm chú nhìn Lâm Chính một lúc, sau đó nói: "Dù sao khoảng thời gian này con cũng nên ở lại đây cùng cậu Lâm, đừng chạy lung tung gây sự. Nếu như lại xảy ra chuyện như vậy, thì lập tức nói với bố, hiểu chưa?"
“Đã hiểu”, Tần Linh gật đầu.
“Cậu Lâm, con gái tôi tính tình không tốt, mong cậu chiếu cố nó”, Tần Trác nói.
“Tần tiên sinh khách sáo rồi”, Lâm Chính khẽ gật đầu.
Tần Trác lại nhìn anh một lúc, sau đó vội vàng xoay người rời đi.
Sau khi xác định Tần Trác đã rời đi, Tần Linh đột nhiên quay người, hưng phấn nói: "Lâm đại ca, rốt cuộc chuyện là sao vậy?"
"Chuyện gì cơ?"
"Tu vi của tôi đó? Tại sao ban nãy Trần Thủ lại không phải đối thủ của tôi? Trời ạ, đây giống như là một giấc mơ. Thực lực của tôi trước giờ thua xa Trần Thủ, nhưng hôm nay, tôi lại dễ dàng đánh bại anh ta, thắng dễ dàng như vậy... Anh Lâm, đây là tác dụng của việc tắm thuốc sao?" Tần Linh phấn khích hỏi.
"Phải!"
Lâm Chính cười gật đầu: "Chỉ cần cô ngoan ngoãn phối hợp với tôi, như tôi đã nói, tôi cam đoan có thể biến cô thành đệ tử của trưởng thôn".
"Thật sao?"
Tần Linh kích động đến suýt chút nữa nhảy dựng lên, vội vàng nói: "Lâm đại ca, anh yên tâm, từ hôm nay anh nói cái gì, tôi đều sẽ làm theo! Tôi sẽ không bao giờ nghi ngờ anh nữa!"
"Được, nếu đã như vậy, chúng ta mau chóng luyện tập đi”.
"Được!"
Tần Linh vui vẻ gật đầu.
Tuy nhiên, cô ấy không biết rằng tin tức về việc cô ấy đánh bại Trần Thủ đã lan truyền khắp thôn.
"Cái gì? Tần Linh vậy mà đánh bại Trần Thủ? Làm sao có thể?"
"Với thực lực của Tần Linh, Trần Thủ một tay cũng có thể đánh bại, làm gì có chuyện đó cơ chứ?"
"Nhất định là giả!"
"Có uẩn khúc gì đằng sau chuyện này sao?"
"Chẳng lẽ Tần Linh đã dùng thủ đoạn gì đó?"
Mọi người xì xào bàn tán, không ai có thể tin nổi chuyện này.
Nhưng chẳng mấy chốc, vấn đề này đã bị mọi người lãng quên.
Bởi vì sự chú ý của cả thôn hiện giờ đều tập trung vào cuộc thi cuối cùng để tuyển chọn đệ tử cho trưởng thôn.
Tuyển chọn đệ tử không phải là chuyện nhỏ, nó liên quan đến tương lai của tộc Ẩn Ma.
Bởi vì trưởng thôn tiếp theo sẽ được chọn từ trong đám đệ tử của trưởng thôn này.
Vì lẽ đó, tất cả những người trẻ tuổi ở thôn Ẩn Ma đều bắt đầu chuẩn bị và háo hức muốn thử sức.
Lần tuyển chọn đệ tử này, rất nhiều người đã chuẩn bị mấy năm, trưởng lão cũng không tiếc tài lực giúp đỡ, chỉ hy vọng con cháu một bước lên tiên được trưởng thôn thu làm đệ tử.
Chẳng mấy chốc, hai ngày trôi qua.
Ở trung tâm của thôn Ẩn Ma, một võ đài khổng lồ đã được xây dựng.
Buổi tuyển chọn đệ tử cuối cùng sẽ được tổ chức tại đây.