TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3047 CUỘC ĐẤU TIẾP TỤC".

Trận chiến năm người sao?

Lâm Chính trong lòng lại có chút mong chờ, muốn xem xem một trận hỗn chiến như vậy sẽ như thế nào.

Mọi người râm ran bàn luận, ai cũng phấn khích.

"Năm người hỗn chiến? Trận chiến như vậy rất hiếm!"

"Wow, trận này hay lắm đây! Tuyệt vời!"

"Năm người này lên sàn xong chỉ có nước phế! Đấu như vậy thể lực chắc chắn sẽ tiêu hao kinh khủng. Trận này chắc chẳng ai thắng".

"Đúng vậy, cũng không biết năm người đen đủi đó là ai".

Mọi người xôn xao bàn tán, vô cùng chờ mong.

Rất nhanh, Ma Chấn thông báo số thăm sẽ tham gia vào trận chiến.

"Số 7, số 23, số 45, số 16, số 89!"

Năm số thăm được thông báo, mọi người lậo tức đưa mắt nhìn xung quanh xem chủ nhân của những số thăm này là ai.

"Có tôi".

Lúc này, Tần Linh vẻ mặt khó coi, lấy số thăm của mình ra.

"A Linh, sao cô đen dữ vậy?"

"Trời ơi, lẽ nào lại gục ngay từ vòng đầu tiên?"

"Thảm quá!"

Mấy người Ma Bình buồn bã cảm thán.

Tần Linh cũng cảm thấy rất thất vọng.

"Tôi phải làm sao đây?", cô than thở, muốn khóc mà không ra nước mắt.

"Không cần phải than thân trách phận, nếu đã trúng mình thì cứ bình tĩnh đối mặt thôi. Thực ra đấu năm người cũng không đáng sợ như cô tưởng tượng, tôi tin chắc cô sẽ thắng một cách nhẹ nhàng", Lâm Chính cười nói.

Nghe những lời động viên của anh, Tần Linh mới an tâm hơn một chút.

Cô hít sâu một hơi, khẽ gật đầu: "Anh Lâm, anh yên tâm, tôi sẽ không phụ sự kỳ vọng của anh!"

"Cố lên!"

"Ừm!"

Nói rồi, Tần Linh quay lưng đi lên lôi đài.

Nhưng được mấy bước, cô đột nhiên đứng sững lại, gương mặt nhỏ nhắn không giấu được vẻ kinh ngạc nhìn sang bên phải.

Lâm Chính cũng sững sờ.

"Không thể nào!"

Ma Bình cũng kêu lên thất thanh, đứng bật dậy khỏi ghế, run rẩy hét lên.

"Sao có thể như vậy?"

"Là giả sao? Nếu không... nếu không thì sao có thể trùng hợp như vậy..."

"Gian lận! Chắc chắn có kẻ gian lận! Sao có chuyện trùng hợp như vậy được?"

Những người khác cũng đứng hết lên, giận dữ hô lên.

Lâm Chính đưa mắt nhìn về phía đó, cau chặt mày lại.

Anh đã nhìn thấy mấy người cũng đang đi lên lôi đài.

Mấy người này lần lượt là Trần Đoạ Phi, Trần Thủ, ngoài ra còn hai đấu thủ khác rất mạnh.

Từ vị trí ngồi của bọn họ có thể phán đoán họ đều là người trong nhóm của Trần Đoạ Phi.

Cũng có nghĩa là trận chiến này của Tần Linh không phải cuộc đấu năm người!

Mà là... một chọi bốn!

Khán giả rần rần dậy sóng.

Ai cũng nhận ra đám người Trần Đoạ Phi này là cá mè một lứa.

Trận này Tần Linh khó mà thoát được.

"Trưởng thôn, tôi có ý kiến!" Ma Bình hô lớn.

"Có vấn đề gì sao?", trưởng thôn bình thản nhìn sang.

"Trưởng thôn, tôi nghi ngờ có người gian lận bốc thăm!", Ma Bình nói thẳng.

"Hỗn láo! Cậu có ý gì? Nghi ngờ tôi sao?", Ma Chấn nổi giận, lập tức quát lên.

"Chú Thần, cháu không có ý đó, có điều tại sao hai anh em Trần Thủ lại cùng lên đài chứ? Như vậy, những đấu thủ khác rất thiệt", Ma Bình mặt hơi biến sắc, giọng nói yếu đi một chút.

"Tất cả đều là do bốc thăm ngẫu nhiên, bốc trúng cái nào thì chọn cái đó! Nếu cậu cảm thấy tôi có vấn đề thì cần phải lấy ra chứng cứ, còn nếu cậu nói nhăng nói cuội xúc phạm tôi thì tôi sẽ không tha cho cậu!", Ma Chấn giận dữ đáp.

"A Bình! Ngồi xuống ngay!"

Ở cách đó không xa có một người đàn ông trung niên đứng bật dậy, lớn tiếng quát.

"Bố..."

"Ngồi xuống ngay! Không được nói năng tầm bậy!", người đàn ông lại quát lớn.

Ma Bình bất lực, chỉ đành ngồi xuống.

"Cuộc đấu tiếp tục".

Trưởng thôn phất tay nói.

Tần Trác đứng bên cạnh mặt cũng trắng bệch ra.

Tần Linh hơi run rẩy nhìn đám người Trần Đọa Phi lúc này đang vô cùng đắc ý. Sau đó cô nghiến chặt răng, đi về phía lôi đài.

"Đúng rồi! Chắc chắn là đổi số thăm! Chắc chắn là đổi số thăm! Ác độc, không ngờ các người lại ra tay tàn độc như vậy!"

Lúc này, Ma Bình như chợt nghĩ ra điều gì đó, giận dữ nghiến răng nói.

"Đổi số thăm?", Lâm Chính quay đầu sang.

"Đúng! Đám người Trần Đọa Phi có trong tay số thăm của rất nhiều người. Đợi xem số nào được gọi, bọn họ liền lấy số thăm đó đi lên bục! Lần này bọn họ chắc chắn là nhắm vào Tần Linh!", Ma Bình giận dữ nói: "Tôi phải tố cáo bọn chúng!"

Thế nhưng anh ấy đang định đứng lên thì đã bị Lâm Chính ấn ngồi xuống.

"Người anh em, anh đang làm gì vậy?", Ma Bình quay đầu hỏi.

Lâm Chính chỉ mỉm cười lắc đầu đáp: "Không cần tố cáo, anh cứ ngồi yên xem kịch hay là được rồi!"

"Xem kịch?", Ma Bình ngẩn người.

"Đúng", Lâm Chính gật đầu, bình tĩnh nói: "Bốn người này không phải đối thủ của Tần Linh!"

Đọc truyện chữ Full