Hóa ra từng ngồi mộ ở đây đều là một điểm trận pháp. Chúng không hề được sắp đặt linh tinh mà đều được thiế kế để tạo thành trận pháp Ẩn Ma. Dùng từng ngôi mộ để tạo thành một trận pháp cực lớn.
Khoảnh khắc Lâm Chính bước vào ngôi mộ thì tức là anh đã bước vào trận pháp rồi. Sức mạnh này, thật quá khủng khiếp
“Người anh em, nếu bây giờ cậu muốn thoái lui thì vẫn có thể giữ được tính mạng. Nếu không, một khi đại trận được khởi động để trị thương cho cậu thì chúng tôi sẽ không thể đảm bảo thêm được điều gì nữa”, trưởng thôn điềm đạm nói.
“Tới đi”, Lâm Chính nhắm mắt, nín thở.
Giờ không còn đường lui nữa rồi. Nếu như anh mạnh thì đã không phải mạo hiểm mà sẽ ép trưởng thôn giải độc cho mình. Giờ ma độc đã xâm lấn vào cơ thể, trạng thái của anh mỗi lúc một tệ. Nếu dùng thủ đoạn cưỡng chế thì chưa chắc anh đã có thể đối phó được với đám cao thủ của thôn Ẩn Ma. Lúc này đành phải thử đặt cược thôi.
“Vậy thì tốt. Chúng tôi chuẩn bị, cậu cũng có thể chuẩn bị”, trưởng thôn vừa nói vừa gật đầu với năm người còn lại.
Năm người lấy dụng cụ ra đặt vào các vị trí. Năm người này giống như trưởng thôn họ đều tóc bạc, râu bạc, bộ dạng trông già cả nhưng khí tức thì vô cùng khủng khiếp.
Bọn họ chia ra làm sáu hướng , vẽ hình hoa văn trên mặt đất. Xem giống như hình vẽ của đạo sĩ vậy.
Thế nhưng dụng cụ mà họ sử dụng đều là những vật tập trung rất nhiều năng lượng và không hề tầm thường. Sau khi họ sắp xếp xong thì năng lượng phóng ra cũng vô cùng đáng sợ.
Lâm Chính hít một hơi thật sâu, ngồi dưới đất, đặt những cái lọ chuẩn bị ra trước mặt, lấy ra Hồng Mông Long Châm và bắt đầu ghim lên cơ thể mình.
Sau khi ghim xong anh lại lấy ra mười mấy cây châm nữa và ghim tiếp. Phía bên trưởng thôn vẫn đang vẽ phù hiệu bèn liếc nhìn anh.
Lâm Chính nhanh chóng ghim hết châm lên người. Chỉ một lúc sau, trên người anh đã có hàng trăm cây châm.
Thế nhưng anh vẫn chưa dừng lại, chỉ tiếp tục ghim tiếp. Lúc này đã có tới hàng nghìn cây.
Anh đang làm gì vậy? Lẽ nào anh định dựa vào thứ này để căn cản đại trận xâm nhập sao?
Hừ, người này thực sự cho rằng đại trận của tộc Ẩn Ma đơn giản đến như vậy à? Trưởng thôn chau mày, thầm hừ giọng và lại tất bật với công việc của mình. Nửa tiếng sau đám đông đã chuẩn bị xong.
Họ nhìn thì thấy kinh ngạc. Lâm Chính với châm bạc ghim đầy người bỗng thở hổn hển, mồ hôi nhễ nhại, nước da cũng đỏ rực giống như đang có một nguồn sức mạnh chảy cuồn cuộn trong cơ thể của anh vậy.
“Gã này...đang làm gì vây?”, có người thận trọng hỏi.
“Không biết nữa, tôi biết một chút về y thuật, có lẽ người này định sử dụng châm thuật...”, người kia đáp lại.
“Châm thuật sao? Anh ta có thể chịu đựng được sức mạnh do số châm này phóng ra hay sao? Đúng là chán sống.
“Nếu đại trận được khởi động, sức mạnh rót vào cơ thể anh ta thì chẳng phải anh ta sẽ chết vì bị nổ tung?”
“Có khả năng”, đám đông thảo luận.
Thế nhưng Lâm Chính không hề dừng lại. Anh lại tiếp tục mở ra từng chiếc lọ, dốc đan dược vào miệng mình.
Cứ thế thuốc đổ vào miệng anh như những viên kẹo nhỏ. Chưa tới một phút mà Lâm Chính đã nuốt được cả trăm viên thuốc.
Khó khăn lắm thuốc mới trôi xuống cổ. Khí tức của Lâm Chính trở nên vô cùng hỗn loạn, anh chảy mồ hôi liên tục, da lúc trắng lúc đỏ trông vô cùng kỳ lạ.
“Người anh em, cậu vẫn ổn chứ?”, Lâm Chính chau mày.
“Không sao...Bắt đầu thôi”, Lâm Chính nói.
Trưởng thôn không nói gì, chỉ ra hiệu với người bên cạnh. Đám đông hiểu ý lập tức đi về các vị trí của mình. Sau người ở sáu vị trí, họ ngồi khoanh chân.
“Tôi bắt đầu đây. Cậu chuẩn bị xong chưa?”
“Xong rồi”
“Vậy được. Khai trận đi”, trưởng thôn hét lớn.
“Khai trận”, năm người kia đồng loạt hét lên và cắn đầu ngón tay để cho máu nhỏ xuống phù hiệu trước mặt.
Trong khoảng khác cả cấm địa phát sáng. Tất cả các trận ấn đều phát ra màu máu đỏ.
Sát khí của cấm địa bùng lên, giống như có đại ma đang gào thét. Lâm Chính trợn ngược mắt. Anh chỉ cảm thấy dưới chân mình xuất hiện một vòng tròn màu đỏ. Giống như mắt của đại ma.
Sau khi vòng tròn này xuất hiện thì mùi máu tanh xộc lên như muốn nuốt gọn lấy anh, đồng thời sát khí xung quanh cũng như nhận được lệnh lập tức bay về phía anh.
“Người anh em, bắt đầu giải độc. Cậu cẩn thận”, trưởng thôn gầm lên.
Rầm. Sát khí bao trọn lấy người Lâm Chính.
“Á”, tiếng gào thé như xé rách linh hồn vang vọng trong không gian. Lâm Chính run rẩy. Thế nhưng đó mới chỉ là bắt đầu.
Rắc.
Rắc.
Sát khí bốn bề lập tức vang lên âm thanh quỷ dị. Ngay sau đó màu sắc của sát khí chuyển thành màu trắng giống như đầu lâu xương cốt, cả cấm địa bị sát khí trấn áp. Lâm Chính nín thở.
“Sát khí thăng hoa sao?”
“Đúng, sức mạnh cũng thăng hoa với tốc độ gấp 10 lần. Người anh em, đây mà là lúc thật sự bắt đầu. Nó có thể giải độc cho cậu và cũng có thể lấy mạng của cậu. Cậu đánh được thì cậu hồi sinh, không đánh được thì 20 năm sau hồi sinh.
Trưởng thôn thản nhiên nói.
Vụt...Sát khí sau khi thăng hoa lại bao lấy Lâm Chính. Lúc này Lâm Chính không khác gì một hạt cát.