Bên ngoài cấm địa, thôn Ẩn Ma vô cũng hỗn loạn.
Xung quanh thôn xuất hiện những bóng người đen tuyền.
Bọn họ không nói lời nào, bắt đầu tấn công người của tộc Ẩn Ma.
“Là người của Thiên Ma Đạo!”.
“Khốn nạn! Giết cho tôi!”.
“Tiêu diệt bọn họ!”.
Người của tộc Ẩn Ma gào lên, bắt đầu tấn công.
Trưởng thôn và những người khác chạy ra khỏi cấm địa, tham gia chiến đấu.
Không lâu sau, ma nhân đã bị xử lý gần hết, trên đất toàn là thi thể.
Nhưng trận chiến vẫn chưa kết thúc.
Trưởng thôn và những người khác nhìn lại, lúc này mới phát hiện cả thôn đã bị một nhóm đông người của Thiên Ma Đạo bao vây.
Đám ma nhân đều dùng đan dược, hai mắt đỏ ngầu, mất hết lý trí, nhìn chằm chằm những người này giống như dã thú.
Phía trước bọn họ là một người đàn ông mặc áo giáp màu đen, sau lưng khoác áo choàng trắng.
Người đàn ông có mái tóc trắng, lưng đeo hai thanh kiếm dài, một mắt đen, một mắt đỏ, mặt đầy vết sẹo.
“Ông là… Tàn Ma?”.
Trưởng thôn nhận ra người đó, lập tứ lên tiếng.
“Thương Ma, đã lâu không gặp! Không ngờ ông đã già đến thế này, đúng là khiến người ta cảm khái”, người đàn ông tóc trắng lạnh lùng nói.
“Tuy tôi đã già nhưng vẫn giữ bản tâm, giữ vững ma đạo! Không như các người, vì sức mạnh mà không từ thủ đoạn, mất tính người vô đạo đức, không hề có lương tâm, không khác gì súc sinh!”, trưởng thôn nói.
“Ma chính là ma, nếu ma cũng chú trọng sự kiên cường chính trực thì xứng được gọi là ma sao?”, người đàn ông tóc trắng lắc đầu.
“Bớt nhiều lời! Tàn Ma! Ông đưa theo đám tạp nham của Thiên Ma Đạo đến đây là định làm gì?”, trưởng thôn quát lên.
“Thương Ma, tôi cho ông một cơ hội dẫn theo người của thôn Ẩn Ma quy thuận Thiên Ma Đạo, đồng thời mở cửa cấm địa, vậy thì tộc Ẩn Ma mới có đường sống!”, Tàn Ma nói.
“Mở cửa cấm địa?”.
Bọn họ tỏ ra căng thẳng.
Trưởng thôn đã hiểu ra mọi chuyện.
“Hóa ra các người đến đây là vì thi thể của tổ tiên tộc Ẩn Ma chúng tôi?”, trưởng thôn lạnh lùng nói.
“Tộc Ẩn Ma các người có cách lưu trữ thi thể hoàn hảo, dù qua trăm năm, thi thể cũng không mục nát. Bây giờ Thiên Ma Đạo đối mặt với nhiều kẻ địch, cần có lực lượng để đối phó những kẻ địch này! Thi thể của tộc Ẩn Ma các người là dược liệu luyện thi thể rất tốt, nếu giao cho Thiên Ma Đạo, chúng tôi có thể luyện chế bọn họ thành hoạt tử ma, giúp bọn họ sống lại lần nữa, trở thành một vũ khí lớn dùng cho Thiên Ma Đạo”, Tàn Ma bình tĩnh nói.
“Ông nói gì?”.
“Khốn nạn! Ông lại dám nhắm đến tổ tiên chúng tôi?”.
“Khinh nhờn! Đây là khinh nhờn nghiêm trọng!”.
“Tuyệt đối không thể tha thứ!”.
Người của tộc Ẩn Ma nổi giận.
“Tàn Ma, ông có biết điều này nghĩa là gì không? Ông dám nhắm vào tổ tiên chúng tôi, e là ông sẽ phải hứng chịu ngọn lửa phẫn nộ mạnh mẽ nhất của tộc Ẩn Ma chúng tôi!”, trưởng thôn lạnh lùng tra lời.
“Dám không tuân, diệt thôn!”, Tàn Ma quát lên, sau đó phất tay.
Vù!
Tiếng kèn báo hiệu vang lên.
Sau đó, ma nhân ùa ra từ bốn phương tám hướng, đông nghẹt, phải đến hàng trăm hàng nghìn người.
Người của tộc Ẩn Ma mở to mắt, hô hấp chậm lại, hết sức kinh ngạc.
Người của Thiên Ma Đạo nhiều như vậy làm sao đánh nổi?
Đáng sợ hơn là trong số ma nhân vừa tràn ra có không ít kẻ có dấu vết chắp vá.
Bọn họ đều có thân hình quái dị, sức mạnh tàn bạo, khí tức mạnh đến mức khiến người ta phát run.
Xét về thực lực, tộc Ẩn Ma đã bị chèn ép.
“Thương Ma, ông có chắc là muốn đấu với tôi không? Ông có chắc là muốn khiến tộc Ẩn Ma trở thành lịch sử không?”, người đàn ông tóc trắng lạnh lùng nói.
“Xem ra hôm nay Thiên Ma Đạo các người có chuẩn bị mà đến! Nhưng dù cho tôi có muốn đầu hàng, những người ở đằng sau tôi cũng sẽ không đồng ý! Tàn Ma, muốn giết cứ giết, không cần nhiều lời!”, trưởng thôn quát lên.
“Đúng là không biết nặng nhẹ”, người đàn ông áo trắng lắc đầu.
“Đừng mong là tôi sẽ cúi đầu trước các người!”.
Trưởng thôn lao vọt về phía trước, xông tới muốn giết Tàn Ma.
Ông ta muốn khống chế người này trước, từ đó kìm hãm ma nhân ở xung quanh.
Nhưng ông ta vừa mới đến gần.
“Nực cười!”.
Tàn Ma đột nhiên hét lớn, một cánh tay gồng lên, đánh một quyền từ xa.
Ầm!
Một luồng ma khí đáng sợ nổ ra, thoáng chốc đánh trúng người trưởng thôn.
Phụt!
Trưởng thôn phun ra máu, rơi thẳng từ trên cao xuống.
“Trưởng thôn!”.
Mọi người kinh hãi, chạy tới đỡ trưởng thôn.
Khi ông ta đứng vững thì mở to mắt nhìn cánh tay của Tàn Ma.
“Tay… Tay của ông…”.
“Thế nào? Rất quen thuộc phải không? Đây là cánh tay của Lăng Ma bạn thân ông, hai cánh tay ông ta đã tu luyện đến đại thành, sức mạnh vô tận. Sau khi ông ta chết, tay của ông ta đã được tháo xuống gắn lên người tôi!”, Tàn Ma giơ hai cánh tay lên, bình tĩnh nói.
Trưởng thôn nghe thấy vậy gần như suy sụp.