TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3083 CÙNG ĐAO CŨNG KHÔNG NHỊN ĐƯỢC.

“Tần Linh, dừng tay”.

Lâm Chính vội chạy đến ngăn Tần Linh lại.

“Anh Lâm, có người của Thiên Ma Đạo”, Tần Linh vội nói.

“Đừng lo, là người của mình”, Lâm Chính cười gượng.

“Thần y Lâm, cậu tìm đâu ra con nhóc tóc vàng này thế? Bản lĩnh không đủ, tính tình này nóng nảy”, Mạn Sát Hồng đùa nói.

“Cô nói ai là con nhóc hả? Cô là con nhóc xấu xa miệng còn hôi sữa đấy. Tôi lớn hơn cô đấy! Cô còn mặt mũi nói tôi là con nhóc tóc vàng à? Tôi thấy cô mới thế đấy”, Tần Linh tức giận nói.

Cô ta vừa dứt lời, không ít người đều che miệng bật cười.

Cùng Đao cũng không nhịn được.

Mạn Sát Hồng sửng sốt.

Xét về ngoại hình, bây giờ cô ta đúng thật là một cô nhóc chưa thành niên, đây là do luyện công bị phản phệ, nhưng Tần Linh lại không biết chuyện này.

Sau khi phản ứng lại, Mạn Sát Hồng đỏ mặt, cũng cảm thấy phiền não.

“Này! Cô… muốn chết hả?”

“Sao nào? Muốn luyện thử không?”, Tần Linh hừ một tiếng, nói.

“Nhìn bộ dạng này có vẻ tôi không dạy dỗ cô thì cô không biết tôi lợi hại thế nào nhỉ?”

Mạn Sát Hồng nói, sau đó lập tức ra tay.

“Dừng dừng dừng, hai vị đừng kích động! Mọi người có chuyện gì cứ từ từ nói chuyện”, Lâm Chính cảm thấy đau đầu.

Hai người không ai chịu thua ai.

Lâm Chính chỉ đành tốn sức giải thích.

Một lúc sau mới khuyên ngăn được hai người này.

Nhưng nhìn vẻ mặt của họ, e là không thể hóa giải được mâu thuẫn này.

Lâm Chính dứt khoát mặc kệ, nhanh chóng gọi Mã Hải sắp xếp xe chuẩn bị về.

“À phải rồi Mã Hãi, sao không thấy Bạch Nan Ly và Thẩm Niên Hoa? Lẽ nào hai người họ còn đang luyện đan ở phòng luyện đan à?”, vừa ngồi lên xe, Lâm Chính như nghĩ đến điều gì bèn hỏi.

“Chủ tịch Lâm, lúc bọn tôi xuất phát đi đón cậu, có người của Thiên Tính Gia đến, họ đã đi đón tiếp rồi”.

“Vậy à?”

Lâm Chính nhíu mày.

Lúc này người của Thiên Tính Gia đến làm gì? Lẽ nào đã xảy ra chuyện gì?

Bây giờ Cửu Trại có thể nói đã tách khỏi Thiên Tính Gia, cũng đã không còn tình cảm gì với thế gia nữa, cho dù Thiên Tính Gia có chuyện gì, Cửu Trại cũng mặc kệ.

Thôi kệ, cứ để họ đi.

“Từ Thiên, lát nữa ông đưa cô Tần Linh đến xem núi quỷ ở Nam Thành, nếu cô ấy thấy hài lòng thì nghĩ cách lấy được núi quỷ này, biết chưa?”, Lâm Chính nói với Từ Thiên đang lái xe.

“Chủ tịch Lâm, đó là núi quỷ đấy, lấy nó làm gì? Khai phá cũng không có ai dám đến”, Từ Thiên ngờ vực nói.

“Ông cứ kệ đi, dẫn cô Tần Linh đi là được”.

“Vâng”.

Chẳng mấy chốc chiếc xe đã đến trước cổng học viện Huyền Y Phái.

Tần Linh cũng không đi vào nghỉ ngơi một chút mà đi đến Nam Thành cùng với Từ Thiên.

Bên tộc Ẩn Ma rất loạn, ai mà biết khi nào thì Thiên Ma Đạo sẽ đánh đến, phải nhanh chóng tìm được một nơi di dời, sau đó di dời mọi người đi.

Chỉ mong điều kiện ở núi quỷ phù hợp với yêu cầu của tộc Ẩn Ma.

Lâm Chính ngẫm nghĩ, sau đó đi về phía cổng học viện.

Thế nhưng vừa quay lại học viện đã nhìn thấy hai bóng người nhanh chân bước đến.

Sau khi nhìn thấy Lâm Chính, hai người đều quỳ xuống, dập đầu với Lâm Chính.

Hai người này chính là Bạch Nan Ly và Thẩm Niên Hoa.

Mặt hai người tràn giụa nước mắt, nghẹn ngào bật khóc.

“Thần y Lâm, xin anh hãy ra tay cứu Thiên Tính Gia”, Bạch Nan Ly đau khổ gào khóc.

Lâm Chính lo lắng, vội đỡ hai người đứng lên nói: “Đứng lên nói chuyện, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Thần y Lâm, Thiên Tính Gia gặp phải biến cố gia tộc, tộc trưởng bị giết, trong tộc đại loạn, trại chủ Đại Trại – Trấn Trầm Hổ muốn dẫn người trong tộc đầu hàng Thánh Sơn. Nếu không tuân theo, tất cả bọn họ sẽ bị giết, bây giờ Thiên Tính Gia đang gặp nguy hiểm, xin thần y Lâm hãy ra tay cứu giúp, nếu không Thiên Tính Gia sẽ không còn tồn tại”.

Hai mắt Thẩm Niên Hoa đỏ ửng, khóc lóc nói.

Đọc truyện chữ Full