TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3088 "THUYỀN SẼ ĐẾN VÀO CHIỀU NAY”.

Nghe Lâm Chính nói, hai người họ không khỏi giật mình, rơi vào trầm tư.

Đúng.

Bất luận là Thiên Ma Đạo hay là Tử Vực đều là những thế lực khổng lồ, xưng hùng xưng bá một phương.

Dương Hoa dù so với thế lực nào cũng kém hơn rất nhiều.

Đối phó một thế lực đã khó, đối phó hai thậm chí ba thế lực như vậy thì chẳng phải là đường cùng sao?

"Lâm thần y, theo ý kiến của anh, chúng ta nên làm gì?" Bạch Nan Ly do dự một lúc và thấp giọng hỏi.

Lâm Chính trầm mặc một lát, sau đó đáp: "Muốn hành động nhất định phải nhanh, nhất định phải bí mật".

"Bí mật?"

Hai người kia giật mình.

"Đúng vậy, nếu lựa chọn hành động, nhất định phải san bằng Thánh Sơn trước khi Thiên Ma Đạo và Tử Vực kịp ra tay" Lâm Chính trầm giọng nói.

Thẩm Niên Hoa do dự nói: “Lâm thần y, Thánh Sơn không phải là một gia tộc hay thế lực bình thường, mà thiên kiêu hạng nhất là thiên tài vô song, làm sao có thể tốc chiến tốc thắng chứ? Trong thời gian ngắn, chỉ sợ sẽ không giải quyết được".

Trên thực tế, những gì Thẩm Niên Hoa nói có chút sai lầm.

Vấn đề ở đây không phải thời gian ngắn hay dài mà là có giải quyết được hay không.

Đó là thiên kiêu hạng nhất kia mà

Làm sao nói san phẳng Thánh Sơn là san phẳng được ngay?

"Hủy diệt Thánh Sơn chắc chắn là nhiệm vụ bất khả thi, giết thiên kiêu hạng nhất thì nhất định khó như lên trời. Tôi cũng chưa từng chiến đấu với thiên kiêu hạng nhất, nhưng ở Thánh Sơn mỗi cao thủ đều phi phàm nên có thể đoán được rằng thiên kiêu hạng nhất lợi hại đến mức nào. Nhưng nếu đã không giết được, thì dọa bọn họ một phen cũng không sao".

"Doạ?"

Hai người giật mình.

"Lâm thần y, anh có đối sách gì sao?" Bạch Nan Ly vội vàng hỏi.

"Tôi hiện tại cũng không giải thích được nhiều, mau về chuẩn bị một chút, sau đó cùng tôi đi tới chỗ tộc Thiên Tính".

"Được".

Ngay sau đó, Lâm Chính bí mật lên đường cùng một số cao thủ Dương Hoa.

Anh không dám làm việc này một cách khoa trương.

Bởi vì Giang Thành bị bao quanh bởi vô số tai mắt của Thiên Ma Đạo và Tử Vực.

Nếu họ biết rằng Lâm Chính đang đối đầu với Thánh Sơn, họ chắc chắn sẽ hành động.

Vì vậy, chuyến đi đến tộc Thiên Tính của anh phải đảm bảo tuyệt mật.

Bên trong căn cứ của tộc Thiên Tính.

Vào lúc này, toàn bộ người của tộc Thiên Tính đã tập trung tại Thập trại.

Thập trại này nằm giữa một thung lũng.

Nơi này dễ thủ khó công, có sông biển hậu thuẫn. Tộc Thiên Tính ở lại đây mới có thể chống lại Thánh Sơn và lũ phản đồ.

Lúc này, hơn chục trại chủ tập trung trên một ngọn tháp trước thung lũng, nhìn quân thù đang từ phía xa hành quân tới, tất cả đều lo lắng.

"Hơn một nửa người dân đã lựa chọn đi theo quân phản loạn, đầu hàng Thánh Sơn. Hơn nữa cao thủ Thánh Sơn cũng đang không ngừng tụ về đây. Cứ tiếp tục như vậy, chúng ta cũng không thể chống đỡ được bao lâu", Ngũ trại trại chủ trầm ngâm nói.

"Đám súc sinh này! Vì tham sống sợ chết, liền đầu hàng Thánh Sơn, làm trâu làm chó cho kẻ khác! Trấn Trầm Hổ nhất định phải chết!", bốn trại chủ bên cạnh nghiến răng nghiến lợi.

"Hiện tại nói cái gì cũng vô dụng! Chúng ta cũng không thể ở đây lâu, phải nghĩ biện pháp rời đi, thuyền còn bao lâu mới tới?", Nhị trại trại chủ mặt không cảm xúc hỏi.

"Thuyền sẽ đến vào chiều nay”.

"Tốt!"

Nhị trại trại chủ xoay người, nhìn về con sông phía sau, trầm giọng nói: "Khi thuyền đến, chúng ta từng người lên thuyền rời đi”.

"Đã như vậy thì chúng ta thu dọn hành lý và chuẩn bị lên đường thôi”.

"Để mấy người khác thu dọn giúp đi. Tôi nghĩ đám người Trấn Trầm Hổ đã đoán được ý đồ của chúng ta, rất có thể bọn chúng định lập tức phát động tấn công lần nữa! Phải nhanh chóng tăng cường phòng ngự nơi này!"

"Được!"

Mọi người bắt tay vào hành động.

"Nhị trại trại chủ! Các vị trại chủ! Có tin tức từ bên ngoài!"

Lúc này, một tộc nhân chạy tới, trên tay cầm chiếc điện thoại di động, hoảng sợ hét lên.

"Tại sao cậu lại hoảng hốt như vậy? Bình tĩnh!" Nhị trại trại chủ sắc mặt nghiêm túc nói.

Người đàn ông run lẩy bẩy, không nói được nên giơ tay trao chiếc điện thoại di động đang cầm trên tay cho Nhị trại trại chủ.

Nhị trại trại chủ nhận lấy, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, liên tục lui về phía sau. Ông ta không đứng vững được, ngồi phịch xuống đất.

Những người xung quanh cũng bàng hoàng.

"Nhị trại chủ, có tin tức gì?" Ngũ trại trại chủ lo lắng hỏi.

Nhị trại chủ run giọng nói: "Cổn Thiên Lôi... đến rồi!"

"Hả?"

Mặt mọi người đều tái nhợt và kinh hoàng.

Đọc truyện chữ Full