Cổn Thiên Lôi thất bại nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Ai cũng tưởng rằng Thánh Sơn Thất Thần Tướng là vô địch, nhưng giờ bọn họ phát hiện mình sai rồi.
Thất Thần Tướng không phải vô địch, dù bọn họ có chiến tích huy hoàng, dù bọn họ được thiên kiêu hàng đầu chỉ dẫn cũng không thể tung hoành thiên hạ, vô địch thế gian.
Thế giới này rất rộng lớn.
Người siêu phàm xuất hiện liên tục.
Người của Thiên Tính Gia ai cũng ngẩng lên nhìn, tâm trạng phức tạp.
Người của Thánh Sơn đều kinh ngạc.
“Cổn Thiên Lôi, ông thế nào rồi?”.
Trấn Trầm Hổ run rẩy, chạy đến đỡ Cổn Thiên Lôi.
“Sơ ý rồi… Khụ khụ, tôi… tôi sơ ý rồi…”, miệng Cổn Thiên Lôi đầy máu, vừa ho kịch liệt vừa nói.
Thật sự là sơ ý sao?
Trấn Trầm Hổ không dám tùy tiện lên tiếng.
Tình hình trước mắt cho thấy thực lực của thần y Lâm ở Giang Thành chắc chắn không thua kém gì Cổn Thiên Lôi.
Cổn Thiên Lôi chỉ là mạnh miệng mà thôi, tuy mạnh miệng nhưng cũng không ngốc.
Ông ta tin rằng nếu cứ tiếp tục chém giết như vậy, dù mình có thể thắng thần y Lâm ở Giang Thành thì cũng chỉ thắng một cách sát sao, nhất định sẽ phải trả cái rất lớn.
Đã vậy thì mặc kệ đạo lý võ đức gì đó, ông ta vung tay: “Giết! Giết! Giết! Các người mau mau hỗ trợ tôi diệt trừ thần y Lâm ở Giang Thành, diệt trừ hậu họa cho Thánh Sơn ta!”.
“Giết!”.
Các cao thủ Thánh Sơn nghe lệnh lập tức xông về phía Lâm Chính.
Cổn Thiên Lôi thuận thế nhảy vọt lên cao, lao về phía Lâm Chính.
“Khốn nạn! Một mình ông đấu không lại nên sợ rồi sao? Muốn ỷ đông hiếp ít? Coi chúng tôi không tồn tại hay sao?”, Bạch Nan Ly nổi giận: “Giết!”.
“Xông lên!”.
Thẩm Niên Hoa dẫn theo cao thủ Cửu Trại xông lên, chiến đấu với cao thủ Thánh Sơn.
Bạch Nan Ly và Thẩm Niên Hoa được Lâm Chính chỉ dạy, công thêm vô số đan dược tăng cường, thực lực siêu phàm, chiến đấu với cao thủ Thánh Sơn tuy không thể thắng nhưng cũng không dễ dàng bị đánh bại.
Trong vòng bảo vệ của cao thủ Thánh Sơn, Cổn Thiên Lôi đứng sau lưng những người khác, phóng ra tia sét đáng sợ.
Những ai chơi game đều biết đánh team thì cần có chiến sĩ đỡ đòn cho pháp sư.
Cổn Thiên Lôi tinh thông Lôi Thuật tương đương với pháp sư, năng lực chịu đòn cận thân quá kém, một chọi một với Lâm Chính thì không khác nào chịu chết.
Vì vậy, chỉ khi những cao thủ của Thánh Sơn và Trấn Trầm Hổ xông lên trước tạo không gian cho ông ta, ông ta mới có thể phát huy sức mạnh của mình.
Nhưng ý đồ của ông ta nhanh chóng bị Lâm Chính nhìn thấu.
Lâm Chính lạnh lùng nhìn Cổn Thiên Lôi, phóng ra toàn bộ sát khí, lao thẳng về phía ông ta.
Sát khí và khí kình ngưng kết thành cương khí, giống như một chiếc khiên không thể phá vỡ, đâm tới phía trước theo đòn tấn công của Lâm Chính.
Bất cứ ai ngăn cản Lâm Chính đều bị đánh bay.
Anh xông thẳng về phía Cổn Thiên Lôi giống như một con bò tót không gì cản được.
Cổn Thiên Lôi kinh hãi.
“Chặn hắn lại!”.
“Trấn Trầm Hổ đâu rồi?”.
“Đại nhân yên tâm! Có tôi ở đây!”.
Trấn Trầm Hổ hét lên, hai cánh tay tuôn ra thần lực nặng vạn cân, đánh về phía Lâm Chính từ xa.
Ầm ầm!
Sức mạnh cuồng bạo giống như sóng to gió lớn tràn về phía này.
Lâm Chính đánh ra một chỉ từ xa, một luồng châm khí đâm thẳng vào làn sóng thần lực của Trấn Trầm Hổ làm nó tan rã.
Trấn Trầm Hổ kinh hãi.
Trong nháy mắt, Lâm Chính đã tiến sát đến trước mặt Cổn Thiên Lôi.
“Đại Thiên Lôi Quyết!”.
Cổn Thiên Lôi kinh hãi hét lên, sử dụng lôi quyết.
Ầm!
Giây lát sau, Lâm Chính giữ chặt vai Cổn Thiên Lôi bằng một tay. Sức mạnh bá đạo tuôn ra từ lòng bàn tay đó, bao phủ toàn thân ông ta, dập tắt lôi ý đáng sợ đang sôi sục trong cơ thể người này.