TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3143 “KHỐN NẠN!”

Người phụ nữ mặc đồ đỏ cũng có tâm tư riêng.

Giết chết Lâm Chính chỉ là chuyện nhỏ với cô ta.

Làm sao giày vò Lâm Chính, khiến anh đau đớn không muốn sống mới là quan trọng.

Dĩ nhiên nếu có thể mở được đại trận Phạn Thiên Đại Thánh, lấy được truyền thừa trong đó rồi giao lại truyền thừa này cho Long Thiên Tử, thì tốt quá rồi còn gì.

“Phạn Thiên Đại Thánh cả đời theo đuổi con đường thăng thiên, để có thể thăng thiên trở thành tiên, ông ta đã dùng đủ mọi cách và thủ đoạn. Tuy nhiên, ông ta chưa thể thực hiện được thì đã biến mất, để lại sự hận thù vĩnh cửu. Bây giờ, tôi sẽ kế thừa sự nghiệp còn dang dở của ông ta, lấy sức mạnh thăng thiên này đi”.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ nhếch môi, nhìn Lâm Chính chằm chằm, sau đó lại vung tay lên.

Người áo đen đằng sau lập tức bắt Tô Dư gần như đã hôn mê đến một điểm đại trận.

“Nhập máu!”

Người phụ nữ mặc đồ đỏ nói.

Người đồ đen lập tức vươn tay ra lau trên cổ tay Tô Dư.

Cổ tay cô ta bị cắt đứt.

Máu như bị thứ gì đó hút đi biến thành một đường thanh mảnh, bay ra từ trong vết thương trên cổ tay rồi chảy vào đại trận dưới đất.

“A! Ư… A…”

Cơn đau đớn lại ập đến.

Cả người Tô Dư run rẩy, miệng rên rỉ.

“Khốn nạn!”

Lâm Chính nổi giận thật rồi, anh như phát điên lao đến.

Anh lấy hết châm bạc ra, sử dụng tất cả thần lực nhấc kiếm thần Kinh Hồng lên rồi lao đến chỗ người phụ nữ mặc đồ đỏ.

“Tốt lắm! Tôi muốn anh mất khống chế vậy đó, nếu anh không điên cuồng thì sao tôi có thể mở được đại trận này?”

Ánh mắt người phụ nữ mặc đồ đỏ hiện lên niềm vui, từ tốn cầm kiếm lên tung ra đòn tấn công.

Keng! Keng! Keng…

Tốc độ vung kiếm của người phụ nữ mặc đồ đỏ rất nhanh, gần như không thể nhìn thấy bóng kiếm, như thể một giây vung ra cả ngàn kiếm, tiêu diệt trời xanh, xé nát hư ảnh.

Mặc do Lâm Chính tấn công thế nào cũng không thể xuyên thủng phòng thủ của cô ta.

Châm bạc đều bị đánh rơi không thấy tung tích.

Lưỡi kiếm Lâm Chính chém ra cũng bị cô ta đỡ được, khó mà vượt qua.

Lâm Chính biết chống đỡ bằng kiếm thuật chắc chắn không có tác dụng, mình lại chẳng phải cao thủ kiếm đạo thì sao có thể đánh lại cô ta bằng kiếm chứ.

Anh lập tức thu thần kiếm Kinh Hồng lại, cánh tay giơ lên.

Ầm!

Một luồng Lôi Hỏa nổ ra, đánh thẳng vào người phụ nữ mặc áo đỏ.

Rầm!

Lôi Hỏa nổ tung, sức mạnh hủy diệt đáng sợ lan ra xung quanh.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ bị chấn động lùi về sau, bảo kiếm Thu Thủy trong tay cũng rung lên liên tục.

Cô ta hơi sửng sốt, sau đó nở nụ cười: “Thảo nào bảy Thần Tướng đều sẽ bị anh đánh bại, lực phá hoại đáng sợ như vậy, bản lĩnh của anh đúng là khiến người ta ngạc nhiên đấy. Tiếc là chỉ với những thứ này thì anh không thể đánh bại được tôi đâu”.

Dứt lời, người phụ nữ mặc đồ đỏ lại cầm kiếm lên đánh.

“Nghiệp Hỏa Hồng Liên Quyết”.

Vèo!

Bảo kiếm Thu Thủy bỗng biến thành màu đỏ, kiếm quang đỏ rực biến thành hoa sen màu đỏ lao về phía Lâm Chính.

Lâm Chính vội tiếp chiêu.

Nhưng kiếm quyết này cực kỳ hung tàn, dù anh có phản ứng nhanh đến mấy cũng khó mà đỡ được.

Vèo vèo!

Sau một hồi đánh nhau, trên người Lâm Chính đã có thêm bảy vết kiếm, máu chảy ra nhỏ tí tách xuống đất.

Thật đáng sợ!

Thực lực của người phụ nữ này không biết mạnh hơn Thần Tướng bao nhiêu lần nữa.

“Hả?”

Lúc này Lâm Chính nhận ra có gì không đúng.

Anh cúi đầu xuống nhìn.

Phát hiện máu của mình nhỏ dưới đất lại khiến đại trận có phản ứng dữ dội.

Cả đại trận phóng ra ánh sáng đỏ rực, đại trận bắt đầu hoạt động mạnh hơn.

“Đây là…”

Hô hấp Lâm Chính căng chặt, ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ: “Hóa ra… tôi cũng trở thành vật tế?”

“Không! Anh vẫn luôn là vật tế, cô gái kia chỉ là chất dẫn mà thôi”, người phụ nữ mặc đồ đỏ mỉm cười nói.

Đọc truyện chữ Full