TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3155 "ĐI CHỮA THƯƠNG ĐI”.

Trên đỉnh núi, khói mù lượn lờ trông giống như chốn bồng lai tiên cảnh.

Rầm!

Người phụ nữ mặc đồ đỏ nặng nề ngã xuống đất, khóe miệng tràn đầy vết máu.

Bóng người mặc đồ trắng bay xuống đình Bạch Ngọc, rót một tách trà chậm rãi thưởng thức.

“Xin lỗi, chủ thượng, em... em đã khiến anh thất vọng rồi”, người phụ nữ mặc đồ đỏ điều chỉnh lại tâm trạng, quỳ rạp trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi nói.

"Không liên quan đến em, thực lực của thần y Lâm ở Giang Thành quả nhiên vượt qua dự đoán của anh, nếu thần y Lâm này là một võ giả thì chắc chắn em sẽ không thua trong tay hắn, nhưng hắn lại là một thần y. Y võ trên thế giới này biến ảo khó lường, cực kỳ phi thường, em thua cũng không có gì ngạc nhiên", người đàn ông bình tĩnh nói.

Nói đến đây, người phụ nữ mặc đồ đỏ còn cắn chặt răng, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ không cam lòng.

"Lát nữa anh sẽ bảo người mang cao Bạch Ngọc đến cho em, giúp em hồi sinh lại cánh tay, mấy ngày nay em nên nghỉ ngơi thật tốt”, người đàn ông thản nhiên nói.

"Chủ thượng! Anh định khi nào sẽ giết người này?", người phụ nữ ngẩng đầu hỏi, trong mắt tràn đầy nỗi căm hận.

"Không vội, võ trường về cơ bản đã được xây dựng hoàn tất, sau khi tiến vào võ trường bế quan xong, giết một thần y Lâm nhỏ bé là chuyện dễ như trở bàn tay!”

"Vẫn cần phải bế quan sao? Chủ thượng, với thực lực của anh, bây giờ giết hắn rất dễ dàng! Tại sao ngay từ đầu anh không tiêu diệt hắn luôn?", người phụ nữ mặc đồ đỏ sốt sắng hỏi.

"Em vẫn đánh giá thấp thần y Lâm rồi!", người đàn ông lắc đầu: "Lúc đầu hắn ở trong trạng thái như vậy, giết hắn cũng không dễ dàng, anh miễn cưỡng rời khỏi Thánh Sơn để đến cứu em, trạng thái cơ thể của anh cũng không phải tốt nhất. Nếu như giao đấu với hắn sẽ không thể giết hắn dễ dàng. Nếu anh chậm trễ nửa nén nhang, không kịp trở về Thánh Sơn thì cơ thể và tu vi của anh chắc chắn sẽ tổn hại, được nhiều hơn mất! "

“Hắn có thể chống đỡ được với anh trong vòng nửa nén nhang sao?” người phụ nữ mặc đồ đỏ thất thanh nói.

"Tại sao không thể chứ? Hắn hiến tế lục phủ ngũ tạng để đổi lấy sức mạnh thông thiên thì đã có thể đấu với anh một trăm chiêu, nỏ hết đà, sức mạnh bộc phát ắt sẽ mạnh hơn bình thường, chống đỡ trong thời gian một nửa nén nhang là chuyện có khả năng”, người đàn ông nhẹ giọng nói.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ cảm thấy ớn lạnh.

Thực lực có thể chống đỡ với chủ thượng trong nửa nén nhang?

Thần y Lâm lợi hại vậy sao?

Đột nhiên, người phụ nữ mặc đồ đỏ nghĩ tới điều gì, vội vàng hỏi: "Y võ của thần y Lâm lợi hại như vậy, nếu so sánh... với vị y võ kia thì sao?"

Người đàn ông ngẫm nghĩ, thờ ơ nói: "Vị y võ kia đã có thể xưng là đỉnh cao của thiên hạ, cái thế vô song, anh và người đó không giống nhau, thứ anh theo đuổi là đạo thần tiên, thứ người đó theo đuổi là vĩnh hằng, còn thần y Lâm và người đó thì ai mạnh ai yếu thì chưa thể biết được”.

Người phụ nữ mặc áo đỏ im lặng.

"Đi chữa thương đi”.

"Vâng, thưa chủ thượng”.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ đứng thẳng dậy rồi rời đi.

Người đàn ông đứng trên đỉnh vách đá, nhìn về phía xa, những quầng sáng từ khắp cơ thể anh ta tỏa ra, như thể anh ta sắp hợp nhất với trời đất.

Anh ta đứng yên như vậy trong một ngày.

"Chủ thượng!"

Một người bước nhanh tới, quỳ rạp trên mặt đất, kích động nói: "Võ trường sắp xây xong, mời chủ thượng tiến vào võ trường chuẩn bị cúng tế bất cứ lúc nào!"

Người đàn ông chậm rãi mở mắt ra, trầm mặc một lát, khàn giọng nói: "Mọi người đến đông đủ chưa?”

"Đã đến đông đủ theo từng nhóm trong võ trường rồi ạ”.

"Tốt lắm! Sau khi mọi người tiến vào võ trường, chúng ta sẽ bắt đầu nghi thức hiến tế!"

"Tuân lệnh!"

Người đàn ông ông quyền, vội vàng rời đi.

Đêm hôm đó, tất cả những người xây dựng võ trường đều được đưa đến võ trường, ngồi yên lặng theo từng nhóm.

Mọi người không biết chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng đây là mệnh lệnh của Long Thiên Tử, họ không thể phản kháng.

Đọc truyện chữ Full