TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3162 “TOÀN BỘ ĐỀU CÚT HẾT CHO TÔI!”

To gan quá nhỉ?

Thế mà lại dám uy hiếp Thánh Sơn?

Không thể tha thứ!

Đám cường giả Thánh Sơn đang run rẩy vì tức giận, tay cầm kiếm cũng run lẩy bẩy.

Nhưng chúng cũng không hành động bốc đồng, chúng biết, chỉ dựa vào bản thân thì không thể đối phó với nhiều người như vậy, thế là người đàn ông quay đầu nháy mắt với người của mình.

Đồng bọn lập tức quay lại, chạy lên núi.

Không bao lâu sau, một lượng lớn cường giả Thánh Sơn nhảy vọt lên.

Khoảng hơn trăm người, bọn chúng tụ tập trên đường núi, ai nấy đều nhìn chằm chằm vào hàng chục nghìn người đang có mặt ở đó.

“Xem ra Thánh Sơn không chịu đáp ứng yêu cầu của chúng ta”, Cổ Dịch Mộng thở dài, hơi thất vọng.

“Thánh Sơn là nơi thánh địa, đâu phải là nơi mà đám khốn kiếp các người muốn làm gì thì làm? Nghe cho rõ đây, bắt đầu từ bây giờ, bất kỳ người nào to gan dám bước lên trước một bước thì giết không tha!”, cường giả Thánh Sơn nâng thanh kiếm, cao giọng hét lớn.

Gần trăm cao thủ Thánh Sơn lập tức xếp thành một hàng, tạo thành đội hình chiến đấu, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm đám người ở bên ngoài.

Sát khí tràn lan.

Đây là đội hình tinh nhuệ nhất của Thánh Sơn, thực lực của bọn chúng vô cùng mạnh mẽ không ai sánh bằng, mỗi người trong số chúng có thể một chọi một trăm.

Nếu như hai bên xảy ra xô xát, dù Cổ Dịch Mộng có thể giành chiến thắng thì e rằng cũng sẽ phải trả giá rất đắt.

Cố Dịch Mộng trầm ngâm.

Cố Dịch Mộng thật sự không muốn nhìn thấy cảnh tượng này xảy ra.

Tuy nhiên, sự lo lắng trong lòng mọi người rõ ràng vượt quá sức tưởng tượng của Cố Dịch Mộng.

"Này! Cho tôi hỏi! Có phải Long Thiên Tử của các người sẽ giết anh trai tôi và người của các tông phái ở trong võ trường mới được xây dựng, dùng họ làm vật hiến tế không?", một thanh niên tóc ngắn trong đám người, lớn tiếng hỏi.

“To gan!”

Cao thủ Thánh Sơn vô cùng tức giận, dùng kiếm chém ngang không trung, phóng ra một đạo kiếm khí, đánh về phía người thanh niên.

Tuy nhiên, ngay khi kiếm khí lao đến đã bị phá vỡ bởi một cây thương dài vung ra từ đám đông.

Rõ ràng là một cao thủ trong đám người đã ra tay.

“Khốn kiếp!”

Cao thủ Thánh Sơn càng thêm tức giận.

“Cảm ơn tiền bối!”

Người đàn ông ôm quyền với người đàn ông trung niên, sau đó xoay người hét lớn: "Người thân và bạn bè của chúng tôi đang ở trên Thánh Sơn, không rõ sống chết, các người lại ở đây ngăn cản chúng tôi lên núi! Các người đang có ý gì? Rõ ràng võ trường đã xây dựng xong, các người vẫn không chịu thả người! Chẳng lẽ sự thật như lời đồn đại bên ngoài, các người muốn giết người thân và bạn bè của chúng tôi, sau đó hiến tế võ trường?”

Những lời này như đốm lửa nhỏ nhen nhóm tất cả mọi người .

“Người Thánh Sơn, các người độc ác như vậy sao?”

“Tôi nói cho các người biết, nếu sư huynh và sư phụ của tôi xảy ra chuyện gì! Cho dù liều cái mạng này, tôi cũng nhất định không buông tha cho các người!"

"Tôi muốn gặp con trai tôi, thằng bé và người của Vạn Tùng Phái bị các người bắt đưa về Thánh Sơn! Con trai tôi đâu?"

“Tông phái chỉ điều tôi đi chấp hành nhiệm vụ, khi trở về, toàn bộ tông phái đã bị Thánh Sơn các người ép buộc đến đây xây dựng võ trường! Mau thả sư phụ và đồng môn của tôi ra!”

“Thả người! Lập tức thả người!”

“Đúng vậy! Thả người!”

“Thả người đi!”

Đám người phấn khích, cùng nhau hô lớn.

Âm thanh giống như một làn sóng, lan rộng và vang vọng ra khắp Thánh Sơn.

Một vài cường giả Thánh Sơn trợn to mắt, nhìn xung quanh, hơi hoảng sợ.

Đám người cũng dần dần mất kiểm soát.

“Các vị, tôi thấy không cần ở đây phí lời với đám người này! Chúng ta cứ giết lên Thánh Sơn, cứu người!”, thanh niên tóc ngắn lúc này đột nhiên rút hung khí bên hông ra, hô hào.

“Nói đúng lắm! Nếu còn chần chừ, lãng phí thời gian ở đây thì nói không chừng người thân của chúng ta đều bị sát hại!”

“Các vị, giết lên Thánh Sơn!”

“Giết!”

Cùng với tiếng hét vang lên, cả đám đông náo loạn.

Người từ bốn phương tám hướng không chút kiêng dè, tiến thẳng lên Thánh Sơn

Như lũ tràn bờ đê.

“Đứng lại hết cho tôi! Đứng lại!”

“Ai dám đến gần! Giết không tha!”

“Toàn bộ đều cút hết cho tôi!”

Các cường giả của Thánh Sơn hét lên.

Nhưng vào thời khắc này, tiếng hét của bọn chúng không có tác dụng gì cả.

Mọi người điên cuồng xông lên núi.

Tất cả mọi người đều đã hoảng loạn.

“Đại nhân, phải làm sao đây?”, một người run rẩy hỏi cường giả Thánh Sơn đang đứng ở phía trước.

Cường giả Thánh Sơn nghiến răng, hung ác nói: "Đây là do bọn chúng tự chuốc lấy, không giết bọn chúng thì chẳng phải sẽ mất đi uy nghiêm của Thánh Sơn sao? Giết!"

“Giết”.

Cường giả Thánh Sơn không có đường lui, chỉ có thể nhấc kiếm lên chiến đấu.

Một trận đại chiến bùng nổ dưới chân núi Thánh Sơn.

Đọc truyện chữ Full