TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3203 “MỌI NGƯỜI CÒN ỔN KHÔNG?”.

Sức mạnh hủy diệt vô tận giống như một đám mây hình nấm dâng lên, lan rộng ra tứ phía.

Trong thời gian ngắn mặt đất rung chuyển, núi lung lay, giống như tận thế.

Thanh bảo kiếm chém xuống bị nổ tung sinh ra lực xung kích cực kỳ sâu xa. Ngay cả ảo ảnh khổng lồ cũng bị chấn động đến mức tan vào hư vô, không còn tung tích.

Lâm Chính và thiên kiêu hạng nhất thì đã bị vụ nổ này nhấn chìm.

Các chiến sĩ ở xung quanh lập tức thúc đẩy khí kình trên người lên mức cao nhất, tăng cường tường khí phòng ngự ở trước mặt.

Nhưng tường khí phòng ngự hoàn toàn không thể chống đỡ dư uy của vụ nổ, thoáng chốc bị ầm cho biến dạng, vết nứt lan rộng.

Chiến sĩ ở bên ngoài tường khí gắng gượng chống đỡ, lần lượt bị đánh nôn ra máu, cuối cùng bay ra xa, ngã xuống đất.

Xoảng!

Toàn bộ tường khí bị phá tan.

Uy lực đáng sợ nhấn chìm các chiến sĩ.

“Bảo vệ nơi này!”.

Chung Chấn và Trần Chiến cùng gào lên, dẫn theo các cao thủ chạy về phía sóng xung kích đang ập đến.

Tất cả mọi người mở hết khí thế, đánh ra khí kình ngăn chặn đợt sóng xung kích

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Khí kình và sóng xung kích va vào nhau, phát ra tiếng động nặng nề.

Mỗi một người đều dốc hết sức lực.

Cuối cùng, bằng sự nỗ lực hợp sức của nhóm người Chung Chấn và Trần Chiến, uy lực đáng sợ của vụ tự nổ xem như đã được ngăn chặn.

Không ít chiến sĩ vì vậy mà bị thương.

“Mọi người còn ổn không?”.

Trần Chiến thấy sóng xung kích đã được đánh lùi, bèn xua tan khí kình, thở phào nhẹ nhõm, lớn tiếng hỏi.

“Bẩm thủ trưởng không có gì đáng ngại, chỉ có đội ngũ xây dựng phòng tuyến trước kia bị thương nhẹ”, có người trả lời.

“Đổi những người bị thương đi, mau chóng xây dựng phòng tuyến ba lớp! Nơi này là trung tâm Giang Thành, trận chiến của bọn họ gây ảnh hưởng rất lớn! Chúng ta phải ngăn chặn dư lực chiến đấu của bọn họ ở đây, tuyệt đối không thể làm ảnh hưởng đến người dân ở xung quanh, rõ chưa?”, Trần Chiến hét to.

“Vâng!”.

Tất cả chiến sĩ đồng thanh hô, khẩn trương xây dựng phòng tuyến ở xung quanh theo trật tự.

Lúc này, đám người Trần Chiến mới nhìn về phía khu vực trung tâm, lại thấy nơi phát nổ xuất hiện một hố lớn.

Xung quanh cát bụi mịt mù, khí kình tán loạn.

Kỳ lân và ảo ảnh người khổng lồ đã biến mất.

Mọi người chỉ nhìn thấy trong đám bụi mịt mù có một người đứng đó.

Nhìn đường nét có thể thấy đó chắc chắn là thiên kiêu hạng nhất.

Tim Trần Chiến thắt chặt.

“Tướng Lâm!”.

Ông ta không nhịn được hét to, muốn chạy tới cứu Lâm Chính, nhưng Chung Chấn ở cạnh giữ chặt vai ông ta.

Trần Chiến sững sờ, quay đầu nhìn lại, Chung Chấn vẫn đang nhìn chằm chằm đám bụi mù, không rời mắt.

Trần Chiến chợt nhận ra điều gì đó, cũng quay đầu nhìn lại.

Cát bụi lắng xuống, bóng người còn lại cũng hiện ra trong tầm mắt mọi người.

Đó là Lâm Chính.

Nhưng lúc này anh không còn đứng, mà là nằm trên mặt đất.

So với thiên kiêu hạng nhất, Lâm Chính thê thảm vô cùng.

Thiên kiêu hạng nhất cũng đầy thương tích nhưng không chí mạng. Hiển nhiên, một giây trước khi vụ nổ xảy ra, anh ta đã thuận lợi dùng sức mạnh phòng ngự bao phủ toàn thân, ngăn chặn phần lớn sức mạnh.

Luồng sức mạnh bùng nổ này đến từ Lâm Chính, là Lâm Chính dẫn nổ, gần như nổ ở ngay chỗ anh, làm sao anh phòng ngự được?

Do đó, lúc này Lâm Chính gần như gãy hết tay chân, trên người không còn chỗ nào lành lặn. Thậm chí phần bụng bị nổ thành một lỗ thủng, máu thịt mơ hồ, thậm chí có thể thấy cả xương trắng lẫn nội tạng nát bấy…

Đáng sợ đến thế nào…

Người xung quanh ngơ ngác nhìn cảnh tượng đáng sợ đó, ai cũng cảm thấy hãi hùng.

Thiên kiêu hạng nhất hơi thở dốc, khàn giọng nói: “Thần y Lâm, anh… thua rồi!”.

Đọc truyện chữ Full