TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3222 TÔI THẤY CHI BẰNG CHÚNG TA RA TAY TRƯỚC”.

Đám đông im lặng. Đội quân chủ lực của Long Tổ nhanh chóng di chuyển tới gần ngọn núi. Có tất cả 50 xe tăng hạng nặng, mỗi chiếc đều được lắp đặt nòng pháo tiên tiến nhất, có thể dễ dàng bắn xuyên một thi thể bình thường, thậm chí còn đối phó được với cả Tiên Thiên Cương Khu.

Không chỉ vậy, mười mấy chiếc xe tăng kia cũng được thiết kế vô cùng đặc biệt, trong một phút có thể bắn được hàng trăm viên đạn, chỉ cần bị trúng một viên thôi thì lập tức khí tức của võ giả sẽ bị đánh tan, ảnh hưởng tới cả khí mạch.

Ngoài ra, các chiến sĩ Long Tổ cũng được trang bị các loại vũ khí tân tiến nhất như súng lazer...Áo giáp trên người họ cũng được làm bằng chất liệu nano có thể đề phòng được dao và các đòn tấn công khác.

Nhìn đoàn người trước mặt, người của Thanh Sơn cảm thấy áp lực vô cùng. Đây chỉ mới là một nhánh của Long Tổ. Nếu như đoàn quân phía Nam và các phía còn lại cũng tới thì họ không dám tưởng tượng bản thân có chống lại được hay không.

Đội quân Long Tổ xếp hàng thẳng thắn, ai cũng như một bức tượng, không hề cử động, trông vô cùng nghiêm túc.

Cô gái mặc áo đỏ hét lớn: “Truyền lệnh, tất cả khóa chặt đường lên núi”.

“Vâng”, người bên cạnh chạy tới.

Lúc này Trương Quân bước lên hét lớn: “Thiên kiêu hạng nhất bước ra đây”.

“Thiên kiêu không tiện ra mặt, các vị tới Thánh Sơn không biết có chuyện gì?”, cô gái mặc đồ đỏ chạy tới hô lớn. Bọn họ không muốn đánh mà muốn kéo dài thời gian. Chỉ cần có thể kéo dài thêm thời gian cho thiên kiêu thì coi như thắng.

“Nghe đây, chúng tôi là chiến sĩ của Long Tổ, lần này phụng mệnh tới bắt thiên kiêu hạng nhất, các người hãy tỉnh ngộ, nếu ai dám giúp thiên kiêu thì bị coi là đồng phạm. Các vị hãy lập tức rời đi, đừng có đối kháng. Nếu công khai đối kháng thì chúng tôi sẽ phải giết, tuyệt đối không nương tay. Tôi sẽ cho các vị ba phút để suy nghĩ. Sau ba phút nếu như các vị không rút lui thì chúng tôi sẽ tấn công”, Trương Quân hét lớn.

Giọng nói hùng hậu của ông ta vang khắp Thánh Sơn.

“Đại nhân, chủ thượng của chúng tôi đã phạm phải tôi gì mà khiến các người kiên quyết đến vậy?”, cô gái mặc đồ đỏ nói.

“Tôi giết người. Cụ thể thì sẽ có người nói rõ và cung cấp cả bằng chứng. Chúng tôi chỉ thực thi theo mệnh lệnh”, Trương Quân nghiêm túc nói.

“Như vậy thì đây cũng chỉ là lời nói của các người thôi mà. Chúng tôi khó có thể theo được”, cô gái mặc áo đỏ đáp lại.

Người của Thánh Sơn đồng loạt rút kiếm ra nhìn chăm chăm Long Tổ. Trương Quân không nói gì, chỉ lấy đồng hồ ra nhìn.

Cô gái đanh mặt, bắt đầu phóng ra sát khí. Cô ta biết lúc này không thể dùng lời nói để kéo dài thời gian được nữa. Dù sao thì người của Long Tổ cũng không để họ có quá nhiều thời gian, nếu không sẽ gặp phiền phức.

Những lời cảnh cáo này cũng chỉ là làm đúng tiến trình mà thôi.

“Đại nhân, phải làm sao đây? Đợi họ tấn công sao?”, Thanh Nha nói: “Tôi thấy chi bằng chúng ta ra tay trước”.

“Ừm”.

Cô gái tóc đỏ lên tiếng: “Đám này đã cố tình thì đừng trách chúng ta sao vô tình. Thanh Nha lập tức đưa người ra tay từ hai bên, tôi sẽ tấn công trực diện để cho cái đám người không biết điều này biết thế nào là sự lợi hại của Thánh Sơn”.

“Vâng”, Thanh Nha lập tức rời đi.

Cô gái mặc áo đỏ mở lớp bình phong bằng khí và bước ra đi về phía Trương Quân. Các chiến sĩ lập tức giương súng chĩa về phía cô ta.

“Đại nhân, tôi chấp nhận gợi ý của các vị, tôi sẽ rời đi”, cô gái thản nhiên nói.

Dứt lời Trương Quân giật mình.

Nhìn thần thái của cô gái này thì có vẻ như cô ta thuộc tầng lớp cấp cao của Thánh Sơn. Thế mà tại sao cô ta lại đồng ý một cách dễ dàng như vậy chứ? Không đúng! Rõ ràng là có gì đó không ổn ở đây.

Trương Quân lập tức chĩa súng về phía cô gái: “Nếu muốn rời đi thì chắp tay sau lưng, còng tay theo yêu cầu của chúng tôi. Rồi chúng tôi sẽ sắp xếp để cô được rời đi”.

Loại còng tay đặc biệt này là do Long Tổ phát minh ra dùng để kiểm soát cả khí mạch đối phương. Người bị còng sẽ không thể điều động được chân khí nữa. Dù là người có thực lực cực mạnh mà sau khi bị còng thì cũng bị ảnh hưởng. Sức mạnh sẽ bị giảm dần.

Ông ta vứt còng tay về phía người phụ nữ mặc áo đỏ. Thế nhưng cô ta không hề đón lấy mà chỉ nheo mắt nhìn Trương Quân. Khuôn mặt cô ta ánh lên sát ý, khi còng tay còn chưa rơi xuống đất thì cô ta đã lao về phía Trương Quân.

“Cái gì?”, Trương Quân nín thở, không dám do dự, lập tức bóp cò. Những chiến sĩ khác cũng lập tức bắn súng.


Pằng pằng…Đạn phóng ra như mưa.

Đọc truyện chữ Full