Làn mưa đạn màu xanh cứ thế phóng tới tấp về phía cô gái mặc áo đỏ. Thực lực của cô ta mạnh vô cùng. Cô ta vận dụng khí tức tung một cú đấm về phía Trương Quân.
Trương Quân dừng tấn công, đưa súng lên đỡ.
Rắc! Thanh kiếm trong tay ông ta lập tức bị đập nát. Cánh tay nhìn mềm yếu kia mà lại chứa đựng sức mạnh không thể chống đỡ. Đòn tấn công dội thẳng lên ngực ông ta.
Phụt! Trương Quân nôn ra máu tươi, bay bật ra sau và đập mạnh xuống đất.
“Đi sao? Hừ? Tôi đi như thế nào à? Các người không thoát được đâu, hôm nay những kẻ tới đầy đều phải chết”, cô gái để lộ vẻ mặt dữ tợn, cứ thế xông về phía Trương Quân giữa làn mưa đạn.
Thế nhưng cô ta vừa làm vậy thì chợt nhận ra điều gì đó bèn giơ hai tay lên. Một cú nổ phóng ra từ tay cô ta.
Cô gái lập tức lùi lại gần 10 mét. Cô ta chau mày nhìn xuống thì thấy hai cánh tay mình đã nát bấy nhầy. Hóa ra đã có hai nòng đạn của xe tăng chĩa thẳng vào cô ta và phát nổ.
Người của Long Tổ thấy vậy thì giật thót tim.Pháo phóng ra từ xe tăng không giết chết được cô gái mặc áo đó, thậm chí không thể đánh gãy tay của cô ta Cô gái này có thực lực thật ghê người.
May mà đội Long Tổ đã dồn toàn lực khi tới đây, họ điều động mười mấy chiếc xe tăng, cả một đội không quân chi viện, một phát bắn ko thể giết chết vậy 10 phát bắn thì sao?
Tiếng nổ từ xe tăng bùm bùm vang lên. Tất cả đều nhắm thẳng về phía cô gái mặc áo đỏ. Hơn chục nóng pháo bắn tới, đừng nói là người không chết, ngay cả chết cũng bấy nhầy.
“Giết”, lúc này, người của Thánh Sơn đã không nhịn được nữa bèn rút vũ khí xông lên. Trương Quân lau máu khóe miệng, rút kiếm ra giơ lên cao: “Phóng hỏa”.
Bùm bùm...
Bùm...bùm...
Đội quân Long Tổ tấn công kịch liệt. Họ chẳng buồn kiêng dè, do dự nữa, cứ như thể muốn cho nổ hết toàn bộ bom pháo đạn dược đã chuẩn bị.
Đám chiến sĩ sau khi được xâm nhập vào Long Tổ thì đã biết được sự tàn nhẫn và khủng khiếp của những kẻ trong này. Bọn họ coi trọng việc lấy thịt đè người, giết người là chuyện thường ngày ở huyện. Nếu mà nhân từ thì chính họ sẽ là người phải chết. Để bảo vệ trật tự thì phải dùng thiết quân lệnh, không được mềm yếu.
Cuộc chiến chính thức bùng nổ. Pháo lớn nã về phía đám đông. Mưa đạn nhìn như mưa sao băng, đâm xuyên qua cơ thể của đám người Thánh Sơn.
Không phải ai cũng có thực lực siêu phàm như cô gái mặc áo đỏ. Phần lớn những người kia không thể chịu đựng được.
Mới một vòng mà có gần ngàn người của Thánh Sơn đã đổ xuống. Hiện trường trông vô cùng thảm khốc.
Sau đợt càn quét đầu tiên, chiến sĩ Long Tổ lập tức đổi đạn dược, rồi lại tiếp tục lao lên tấn công
Cứ thế lặp đi lặp lại cho tới khi người của Thánh Sơn đều bị trầy da tróc vẩy.
Bọn họ trợn ngược mắt, tức giận lao về các chiến sĩ và định phát tiết. Thế nhưng lúc này các chiến sĩ đột nhiên lùi lại. Họ lùi về cuối cùng, sau đó hàng cuối cùng lại lao lên.
Hàng chiến sĩ này không cầm súng mà cầm kiếm dài, mặc áo giáp toàn thân. Nhìn cách ăn mặc là có thể biết đoàn chiến sĩ này giỏi về đánh giáp lá cà.
Bọn họ nhìn đám người của Thánh Sơn lao lên và rút kiếm ra chém.
Rẹt...rẹt...Tiếng da bị cứa rách vang lên.
Đám chiến sĩ như tấn công vào chỗ không người khiến cho đám người kia càng điên hơn. Cứ như hổ đang vồ lũ dê vậy.
Người của Thánh Sơn vội vàng lùi lại, cuối cùng chưa tới 20 phút thì tất cả đã bị đánh bại...
Chiến sự tiến hành đến lúc này khiến Trương Quân hơi bất ngờ.
Thuận lợi quá rồi!
Đúng là thuận lợi đến khó tin.
Chiến lực của Thánh Sơn chỉ vậy thôi sao?
Nếu thế thì thật khiến người ta thất vọng.
Không đúng!
Có vấn đề!
Trương Quân ôm lồng ngực đau đớn, nhìn người phụ nữ áo đỏ bị các cao thủ Long Tổ bao vây tấn công, cảm thấy chuyện này hơi kỳ quặc.