TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3231 "THÀNH MỊ KHÔNG DÁM Ạ".

Đây là năng lượng do võ trường, cũng chính là trong nơi phi thăng giải phóng ra.

Việc thiên kiêu hạng nhất cần làm bây giờ là mượn luồng năng lượng này, nối liền trời đất, bước vào cảnh giới chí cao vô thượng kia.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ cảm nhận được luồng năng lượng này, tim đập như trống.

Đứng trước nó, cô ta cảm giác bản thân thật nhỏ bé, thật yếu ớt.

Đây là năng lượng chí cao vô thượng đến mức nào chứ?

Đối mặt với năng lượng như vậy, cô ta bỗng có cảm giác kích động muốn lùi lại, quỳ xuống, thần phục, thực sự không thể đấu lại được.

Vậy mà thiên kiêu hạng nhất lại muốn lợi dụng luồng năng lượng này.

Đây chính là bản lĩnh của thiên kiêu hạng nhất!

Người phụ nữ mặc đồ đỏ cảm giác hít thở cũng có chút khó nhọc, nhưng vẫn dè dặt tiến vào trong.

Bước qua cánh cửa, đập vào mắt cô ta là một võ trường đã hóa thành hư vô.

Tất cả mọi thứ bên trong võ trường đã sụp đổ tan nát từ lâu, chúng hóa thành những hạt, lơ lửng xung quanh võ trường, khiến nơi này trở nên mông lung mờ ảo như tiên cảnh trong mây.

Lúc này, thiên kiêu hạng nhất đang ngồi xếp bằng ở chính giữa đám mây này, chậm rãi nắm chặt luồng năng lượng khủng khiếp ở xung quanh.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ thấy thế, ánh mắt lóe lên sự say mê.

"Ai... cho cô vào đây?".

Đúng lúc này, thiên kiêu hạng nhất đang ngồi xếp bằng bỗng lên tiếng.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ sửng sốt, lập tức cúi người cụp mắt.

"Chủ thượng, vừa rồi quân đội Long Tổ dùng tới lựu đạn gây choáng có thể phá tan tất cả khí kình trong phạm vi trăm dặm. Tôi lo chủ thượng bị ảnh hưởng, nên vào đây xem sao".

Thiên kiêu hạng nhất vẫn không mở mắt mà tiếp tục ngồi xếp bằng, nhưng giọng nói trở nên lạnh nhạt hơn: "Thế cô đã điều tra được gì chưa?".

"Tạm thời không có gì khác thường".

"Cả võ trường này có kết giới khí kình do chính tay tôi hạ bao trùm, sao cô vào đây được?".

"Phía Tây Bắc có một lỗ hổng, chính vì vậy tôi mới vào để kiểm tra", người phụ nữ mặc đồ đỏ vội đáp.

"Vậy sao?".

Thiên kiêu hạng nhất chậm rãi mở mắt ra, lạnh lùng nhìn cô ta: "Vậy cô có nhớ những lời tôi đã nói trước đó không?".

Toàn thân người phụ nữ mặc đồ đỏ run lên, có chút kinh ngạc nhìn thiên kiêu hạng nhất, một lúc lâu sau mới nhỏ giọng đáp: "Tất nhiên là Thành Mị nhớ ạ, chủ thượng nói không có sự cho phép của chủ thượng thì không ai được phép vào".

"Vậy cô coi lời tôi nói như gió thoảng bên tai sao?".

"Thành Mị không dám ạ".

Người phụ nữ mặc đồ đỏ vội quỳ xuống, nhỏ giọng kêu lên: "Thành Mị chỉ lo xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nên vào trong kiểm tra, xin chủ thượng minh xét, Thành Mị tuyệt đối không dám hai lòng".

Cô ta biết thiên kiêu hạng nhất đã sinh lòng bất mãn.

"Cút!".

Nhưng thiên kiêu hạng nhất lại thốt ra một từ chói tai như vậy.

"Chủ thượng...", người phụ nữ mặc đồ đỏ ngẩng đầu lên, miệng há ra.

"Nghe đây, nếu còn có lần sau, chưa có sự cho phép của tôi mà tiến vào thì giết không tha!", thiên kiêu hạng nhất khẽ gầm lên.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ chần chừ một lát, chỉ đành nhỏ giọng đáp: "Vâng".

Dứt lời, cô ta liền đứng lên, xoay người vội vã rời đi.

Thiên kiêu hạng nhất đanh mắt nhìn người phụ nữ mặc đồ đỏ rời đi, ánh mắt nóng rực đó khiến cô ta vô cùng khó chịu.


Cô ta biết giờ phút này, thiên kiêu hạng nhất đã không còn tin tưởng cô ta nữa.

Đọc truyện chữ Full