TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3296 “MÃ TỔNG TỚI RỒI”.

Sắc mặt Từ Thiên đanh lại. Mặc dù tu vi của ông ta không cao, thế nhưng đối diện với các cao thủ của Thiên Ma thì ông ta cũng không hề sợ hãi.

“Từ Thiên?”, Chu Huyền Long tái mặt nhìn người vừa tới.

“Từ Thiên? Ha ha, tốt lắm, tốt lắm. Cuối cùng cũng có một người thú vị có mặt”, người đàn ông mặc áo choàng gật đầu lại hỏi thêm: “Vậy thì Mã Hải, Tô Nhu, Tần Bách Tùng đâu?”

“Mã Tổng và viện trưởng Tần đã được đưa tới nơi an toàn rồi. Các người sẽ không tìm thấy họ đâu. Còn cô Tô Nhu thì cũng sớm được đưa đi rời khỏi Giang Thành rồi, các người muốn làm bọn họ sao? Hừ hừ, đùa nhau chắc”, Từ Thiên cười lạnh lùng.

“Cái gì?”, người đàn ông mặc áo choàng cảm thấy không vui.

“Nghe đây, tôi làm con tin, còn các người thả những người này ra thì thế nào? Bọn họ vốn vô tội”, Từ Thiên bước tới, đanh mặt.

“Một mình ông mà đòi đổi lấy hàng nghìn người ở đây sao? Tôi e là không được đâu. Ông coi Thiên Ma Đạo chúng tôi là ai mà trả giá thế?”, người đàn ông mặc áo choàng có phần tức giận bèn hét lớn: “Các người đã không chịu giao người thì cũng được thôi, chúng tôi tự đi tìm. Người đâu, ra tay, giết con tin, tấn công Giang Thành, tiêu diệt Dương Hoa”.

“Tuân lệnh”, người của Thiên Ma Đạo đồng loạt hô vang.

Nhìn thấy bộ dạng của đối phương thì rõ ràng là họ đã mất hết kiên nhẫn. Bọn họ không muốn kéo dài thời gian nữa.

Phía bên Giang Thành đã không chịu giao người thì họ có gì phải khách khí? Ma nhân vốn dĩ đã mất hết nhân tính, chúng tàn ác, vô nhân đạo nên có gì phải bận tâm?

Thế là tất cả đám ma nhân đều đồng loạt ra tay. Chúng muốn xử lý hết đám con tin. Chu Huyền Long và người của Dương Hoa nín thở. Tất cả gào lên và lao tới liều mạng với người của Thiên Ma Đạo. Đúng lúc tình thế ngàn cân treo sợi tóc thì có tiếng hét vang lên.

“Tất cả dừng tay”, đám đông lập tức khựng lại.

Nguyên nhân chỉ có một. Đó chính là người vừa lên tiếng chính là Mã Hải. Tất cả đều dừng lại.

Mã Hải bước xuống xe, đi tới. Bên cạnh ông ta còn có mấy người Cung Hỉ Vân. Ông ta trông vô cùng nghiêm túc, ánh mắt lộ vẻ kiên quyết.

“Mã Tổng?”

“Mã Tổng tới rồi”.

“Ở đây nguy hiểm lắm, ông mau rời đi đi”, người của Dương Hoa tái mặt, vội vàng kêu lên.

Chu Huyền Long cảm thấy đau đầu vô cùng. Mã Hải là linh hồn của Dương Hoa, vậy mà ông ta lại chạy tới đây. Nếu ông ta xảy ra chuyện gì thì hỏng bét.

Mã Hải mặc kệ tất cả, lạnh lùng bước tới.

“Cả Tần Bách Tùng và Tô Nhu nữa? Chỉ dựa vào Mã Hải và Từ Thiên sẽ không đổi được một nghìn mạng người đâu. Tôi có thể cho các người thêm thời gian, mau gọi những người kia tới đi”, người đàn ông mặc áo choàng lộ vẻ đắc ý, liếc nhìn Mã Hải và khẽ cười.

Thế nhưng Mã Hải chỉ hừ giọng: “Người của Thiên Ma Đạo, các người đừng làm quá. Tôi khuyên các người thả ngay những con tin kia ra. Nếu không hôm nay không chỉ là ngày tàn thế của các người mà còn là ngày tàn thế của Thiên Ma Đạo đấy”.

Dứt lời những người có mặt đều cảm thấy vô cùng hoang mang.

“Mã Hải, khẩu khí lớn gớm. Ông cũng chỉ là một người buôn bán mà thôi, vậy mà cũng dám ăn nói như vậy với chúng tôi? Tôi muốn giết ông thì chỉ cần một nhịp thở mà thôi”, Tử Long Thiên chau mày, lạnh giọng.

“Chủ tịch Lâm của chúng tôi mà muốn tiêu diệt Thiên Ma đạo thì cũng trong một nhịp thở thôi”, Mã Hải hét lớn: “Vừa rồi, chủ tịch của chúng tôi đã đột phá thần tiên thành công rồi, hơn nữa còn đánh bại cả thiên kiêu hạng nhất, trở thành thiên kiêu số một. Chuyện này chắc là các người biết chứ?”

Đọc truyện chữ Full