Nghe tông chủ nói vậy Ái Nhiễm bèn mỉm cười. Nếu như vậy thì Thiên Thần Điện không phải là vấn đề. Vậy thì Lâm Chính tạm thời có thể giải quyết được việc Thiên Thần Điện uy hiếp đám đông.
Đợi sau khi Lâm Chính xử lý xong vết thương cho người của Thanh Huyền Tông thì anh đi tới bắt đầu trị thương cho tông chủ.
“Người bạn Lâm Chính, lần này nếu không có cậu ra tay giúp đỡ thì Thanh Huyền Tông chúng tôi đã bị tiêu diệt rồi. Đại ân của cậu, nhất định chúng tôi sẽ khắc côt ghi tâm và báo đáp”, tông chủ kích động nói.
“Chuyện nhỏ thôi mà, hà tất phải bận tâm! Huống hồ tôi và cô Ái Nhiễm là bạn, Thiên Thần Điện đều là kẻ địch của chúng tôi, kẻ thù của kẻ thù là bạn mà. Sao tôi có thể không giúp đỡ cho được?”, Lâm CHính vừa chữa trị vừa mỉm cười.
Sau khi điều trị, mọi người đã hồi phục dần dần. Thế nhưng tông chủ vẫn không thể cử động. Ông ta ngồi trên một tảng đá, uống số thuốc vừa được sắc xong.
“Sư tôn, người này phải xử lý thế nào?”, Ái Nhiễm nhìn Huyết Vô Lão Tổ đang ngất lịm và nói.
“Người này do Lâm Chính giải quyết vậy thì sẽ do cậu ấy quyết định xử lý thế nào”, tông chủ nói.
Ái Nhiễm lập tức quay qua nhìn Lâm Chính. Lâm Chính nhìn chăm chăm Huyết Vô Lão Tổ và nói: “Tông chủ đại nhân, ông nói xem người này động tới Thanh Huyền Tông, định tiêu diệt Thanh Huyền Tông để lấy lòng Thiên Thần Điện có phải không?”
“Đúng vậy”, tông chủ gật đầu, nói giọng khàn khàn: “Thiên Thần Điện vẫn còn kiêng dè, chưa dám nghênh ngang tiêu diệt Thanh Huyền Tông để tránh khiến đám đông tức giận. Thế nên bọn họ mới chưa động tới chúng tôi. Nhưng Huyết Vô Lão Tổ thì chẳng có gì phải kiêng dè. Vì bản thân ông ta là Thập Đại Ác Nhân, giết người vô số kể, nên tiêu diệt thêm một tông môn có là gì?”.
“Ông ta định gia nhận Thiên Thần Điện phải không?”
“Chắc là như vậy...dù sao thì Huyết Vô Lão Tổ cũng đã đắc tội với quá nhiều người. Nghe nói mấy năm gần đây luôn gặp người truy sát. Cũng không biết là ông ta chạy tới đây từ khi nào”.
“Sao thế? Thiên Thần Điện chẳng lẽ lại thu nạp loại người như thế này?”, Lâm Chính chau mày.
“Có gì mà không thu nạp. Thánh Quân Đại Nhân chưa từng sợ ai. Mặc dù Thiên Thần Điện hành sự rất khiêm nhường nhưng uy danh thì cũng lớn lắm. Đừng nói là ác nhân xếp thứ 10, ngay cả ác nhân xếp số 1 mà muốn gia nhập thì họ cũng thu nạp. Dù sao thì những ác nhân này cũng có thể trở thành chiến lực cho họ mà”, tông chủ nói.
“Vậy sao? Thánh Quân định làm gì vậy? Thực lực mạnh như vậy lẽ nào ông ta định chiếm cả vực Diệt Vong?”, Lâm Chính hỏi.
“Không phải, mục đích của ông ta giống như nhiều người khác của vực Diệt Vong đõ là tìm kiếm sự trường sinh. Nhưng con đường tìm kiếm đó không hề đơn giản. Chỉ vựa vào một người là không thể hoàn thành. Thánh Quân lập ra Thiên Thần Điện, chiêu gọi anh tài cũng là vì muốn lợi dụng họ để bản thân có thể bước vào cảnh giới trường sinh”, tông chủ lên tiếng.
Lâm Chính gật đầu, anh đã hiểu. Giống như việc luyện chế một loại đan dược đặc biệt. Chỉ dựa vào thực lực của một người là không đủ. Phải có nhiều người cũng liên kết lại thì chất lượng của viên đan dược mới được đảm bảo. Tất cả đều cần có nhân lực.
Xem ra Thánh Quân Diệp Viêm có dã tâm không hề nhỏ. Lâm Chính suy nghĩ một lát bèn bước tới, lấy châm ghim lên người của Huyết Vô Lão Tổ Huyết Vô Lão Tổ co giật sau đó mở mắt.
“Đừng giết tôi! Đừng giết tôi”.
Ông ta giống như một con chim bị dọa sợ vội vàng la toáng lên và định bỏ chạy, nhưng lúc này ngoài miệng và mắt có thể cử động ra thì toàn thân ông ta đã mất đi cảm giác.
“Xem ra là ông muốn sống, vậy thì dễ rồi” .
Lâm Chính nói: “Ông nuốt thứ này, giúp tôi một việc. Sau khi làm xong tôi sẽ cho ông thuốc giải, thế nào?”
“Việc gì? Đại nhân nói, chỉ cần có thể làm được thì tôi nhất định sẽ làm”, ông ta nói.
“Yên tâm không quá khó đâu”
Lâm Chính lấy ra viên thuốc nhét vào miệng ông ta. Ông ta cũng không dám phản kháng.
Sau đó, Lâm Chính mới nói: "Tôi muốn ông giúp tôi gia nhập vào Thiên Thần Điện và giám sát Thánh Quân Diệp Viêm”.
Nội dung tiếp theo được up tại Tamlinh247.com.VN nha !!