TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3401 "ĐẠI NHÂN...CÓ MỆNH LỆNH GÌ SAO?"

Lúc này, cảnh tượng thật bi thảm.

Con đường phía trước bị chia đôi, một cái rãnh lớn hiện ra trước mắt mọi người.

Vết nứt kéo dài cực kỳ xa, thậm chí kéo dài ra khỏi rừng Tử Thú.

Những tên đạo phỉ kia đã hóa thành một màn sương máu, chết thảm tại chỗ, không còn kẻ nào sống sót.

Tất cả mọi người sững sờ, chết lặng.

Không ai có thể tin vào những gì mình nhìn thấy.

Bao nhiêu đạo phỉ, bao nhiêu cao thủ y sư, đều bị Lâm Chính một quyền giết chết?

Ái Nhiễm yên lặng nhìn, nhưng trong lòng lại nổi lên một trận sóng lớn, rất lâu không thể bình tĩnh lại.

Thanh Huyền tông chủ run rẩy, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm bóng người cao lớn thẳng tắp trước mặt.

"Thanh Huyền Tông, có lẽ vẫn còn có hy vọng. Thanh Huyền Tông vẫn có thể tồn tại!" ông ta lẩm bẩm nói, nước mắt ướt đẫm khuôn mặt.

Còn cô gái ở phía xa hồi lâu vẫn không thể hoàn hồn.

Không biết đã qua bao lâu, nhưng khi một cơn gió thổi tới, cô ta mới run rẩy tỉnh lại.

"Đây là người của Thanh Huyền Tông sao? Đây là gia tộc yếu ớt chống lại anh trai mình sao?"

Cô gái áo đỏ da đầu tê dại, tim đập loạn xạ.

Cô ta nhận ra có gì đó không ổn.

Sức mạnh một chiêu vừa rồi của Lâm Chính đã hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng và nhận thức của cô ta.

Đám tặc phỉ đến khu rừng Tử Thú này cướp bóc tuyệt đối không phải đám cướp vặt ven đường. Phải biết rằng khu rừng này tràn ngập đám thú dữ dị biến cực kỳ nguy hiểm, điều kiện thiên nhiên khắc nghiệt. Thêm việc có nhiều tốp người đi vào rừng, nếu đụng phải nhau thì chắc chắn sẽ xảy ra giao chiến.

Nếu không có chút thực lực, ai dám đến đây cướp bóc?

Nhưng những tên tặc phỉ này đều bị Lâm Chính một quyền giết chết!

Đây là điều mà người bình thường có thể làm được sao?

E rằng những cao thủ kiêu ngạo của Độc Cô thế gia cũng không làm được!

Càng đáng sợ hơn chính là, người của Độc Cô thế gia còn không biết Thanh Huyền Tông nho nhỏ bên trong lại có một đại cao thủ như vậy ẩn náu. Nếu người này nhân cơ hội Độc Cô thế gia không chú ý mà bất thình lình ra tay thì Độc Cô thế gia không tuyệt diệt cũng sẽ tổn thất nặng nề.

"Không! Không thể để hắn sống sót!"

Cô gái nghiến răng, đột nhiên quay đầu lại, chạy về phía đội quân của Độc Cô thế gia.

Lâm Chính tựa hồ đã phát hiện ra cái gì, quay đầu nhìn về hướng cô gái đang chạy đi. Ánh mắt anh lay động, nhưng không nói lời nào mà đi về phía gã chột đang nằm trên mặt đất thở hổn hển cách đó không xa.

Vẻ mặt của gã lúc này đã đầy kinh sợ.

Tay gã vẫn nắm chặt viên đan.

Lâm Chính dễ dàng gỡ ngón tay của gã ra và thu lấy viên đan.

"Mày. . . " ngã chột mở miệng, muốn nói cái gì nhưng đã bị Lâm Chính một cước đạp mạnh.

Bụp!

Cơ thể teo tóp của gã phát nổ ngay tại chỗ và gã chết một cách bi thảm.

Thấy vậy, người phụ nữ sợ hãi đến mức vội vã quỳ rạp xuống đất.

"Đại nhân, tha mạng! Đại nhân, tha mạng!"

Người phụ nữ hét lên như mất trí.

Lâm Chính yên lặng nhìn cô ta, bình tĩnh nói: "Đứng lên, nếu chị đã đầu hàng, tôi sẽ không giết chị!"

"Đa tạ đại nhân! Đa tạ đại nhân! Đa tạ đại nhân..." Người phụ nữ nghe được câu này thì mừng rỡ khóc rống lên, dập đầu một cái, sau đó đứng dậy, muốn lập tức chạy trốn khỏi nơi này.

"Chờ đã!"

Lâm Chính hét lớn.

Người phụ nữ giật mình, kinh ngạc nhìn Lâm Chính.

"Ai bảo cho chị đi? Quay lại đây!"

Lâm Chính khẽ gằn giọng.

Người phụ nữ mở to đôi mắt run rẩy nhìn Lâm Chính: "Đại nhân...có mệnh lệnh gì sao?"

"Tôi cảm thấy y thuật của chị không tồi, cho nên có thể đi theo tôi, nói không chừng sẽ có lúc cần dùng đến!" Lâm Chính bình tĩnh nói.

Anh vừa nói dứt lời, khuôn mặt của người phụ nữ biến sắc.

Cả người của Thanh Huyền Tông và cả Ái Nhiễm đều cảm thấy khó hiểu.

Đọc truyện chữ Full