TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 3431 “ANH MUỐN THẾ NÀO?”

Sau khi phát hiện xung quanh còn rất nhiều người đang đợi ngư ông đắc lợi, Trương Kỳ hiểu ra lúc này người nào ra tay đều sẽ không thắng.

Nhưng Lâm Chính biết rõ như vậy mà lại còn muốn ra tay.

Rốt cuộc anh ta nghĩ sao thế?

Trương Kỳ không nghĩ Lâm Chính là một tên ngu ngốc.

Chẳng lẽ người này có kế hoạch gì đó?

Trái tim Trương Kỳ đập thình thịch, nhưng không nói gì thêm.

Mạng nhỏ này của mình nằm trong tay Lâm Chính, hắn chỉ đành nghe theo lệnh.

Hai người đứng bên cạnh lẳng lặng quan sát, đợi trận đánh giết bên đó kết thúc.

Rầm!

Lúc này Sở Thu bỗng đánh mạnh một đòn vào một người.

Người đó nôn ra máu, ngã xuống đất, không biết sống chết thế nào.

Hai người còn lại cực kỳ hoảng sợ nhưng không bỏ cuộc, mà cắn răng tiếp tục tấn công.

Sở Thu như phát điên, đánh giết đến đỏ mắt, cả người toát ra khí tức cuồng loạn, sau đó vô số khí tức biến thành châm độc bắn ra xung quanh.

Hai người vội né tránh nhưng vẫn không kịp.

Vèo vèo vèo!

Châm độc dày đặc đâm trúng họ.

Thấy thế Sở Thu lập tức động ngón tay.

Soạt soạt soạt!

Châm bạc trên người mấy người này nổ tung, khí độc nổ tung đó chui vào trong cơ thể họ như giun.

“A! A!”

“Đau quá! Tôi khó chịu quá!”

Hai người lăn lộn dưới đất, ai cũng liên tục cào cấu kêu thảm thiết, một lúc sau tai mắt mũi miệng của hai người chảy máu, chết tại đó.

“Hả?”

Trương Kỳ sợ đến mức hồn lìa khỏi xác, vội lùi về sau, hai chân run rẩy.

Hắn lấy gì để đánh với nhân vật đáng sợ này chứ?

“Đến lúc rồi!”

Lúc này Lâm Chính bỗng bước lên trước.

“Hả? Không phải… Đại nhân, anh muốn làm gì?”

Trương Kỳ trố mắt nhìn.

Đối phương tàn nhẫn hung ác như vậy, vừa rồi còn giết ba người, thế mà Lâm Chính lại chọn bước ra vào lúc này?

Thế chẳng phải đang liều mạng vuốt râu hổ à?

Thấy Lâm Chính bước lên trước, Trương Kỳ căng thẳng siết chặt nắm đấm, không còn cách nào khác, chỉ đành tỏ ra cứng rắn đi theo.

“Lại thêm một tên không sợ chết sao?”

Sở Thu vẫn chưa kịp nghỉ ngơi lấy hơi thì lập tức nhìn chằm chằm Lâm Chính.

Sát khí ngút trời cuộn cuồn lao đến.

Thế nhưng Lâm Chính lại không để lộ bất kỳ ý chí chiến đấu nào, ngược lại lạnh nhạt nhìn thẳng vào đối phương.

“Anh là Sở Thu à?”

“Nếu đã biết tên tôi thì tại sao còn dám cả gan đối đầu với tôi như vậy?”, Sở Thu lạnh lùng nói.

“Đến đây rồi thì cho dù anh là ai, nổi tiếng như thế nào, thực lực mạnh ra sao, mọi người đều chỉ có một mục đích, đó là vượt cấp. Không thể phủ nhận rằng anh rất mạnh nhưng bây giờ anh đã thế suy sức yếu, Sở Thu, nếu tôi đánh với anh, anh chắc chắn sẽ chết”, Lâm Chính nói.

“Vậy thì anh thử xem”, Sở Thu lạnh lùng nói, trong mắt đầy ý chí chiến đấu mãnh liệt.

“Tôi không nghĩ điều đó là cần thiết, vừa rồi anh đối phó với mấy người đó đã cạn kiệt tất cả sức lực rồi, thế nên đừng cố làm ra vẻ, anh không có cơ hội đánh thắng tôi đâu. Một khi lao vào đánh nhau, anh chỉ có một con đường chết, vì Thông Quan Châu này, anh muốn đặt cược cả tính mạng của mình sao?”, Lâm Chính lạnh nhạt hỏi.

Đây là lời khuyên, mà lại giống lời đe dọa hơn.

Ánh mắt Sở Thu hiện lên vẻ giận dữ.

Nhưng là thiên tài nhà họ Sở, gã không thể để cảm xúc của mình ảnh hưởng lý trí.

Nhưng ngay lúc Sở Thu suy tư, Lâm Chính lại lên tiếng.

“Bây giờ cả người anh có ít nhất tám mươi phần trăm kinh mạch đã bị hao tổn, phổi gan đều tổn hại, khí huyết không đủ, kinh mạch không thông suốt, xương cánh tay, chân phải bị nứt. Anh đã kiệt sức rồi, nhưng vì để đe dọa những người xung quanh, vừa rồi anh đã cố gắng chống đỡ cho đến bây giờ, không dám thể hiện sự mệt mỏi của mình cho mọi người thấy. Sở Thu, tôi biết sở dĩ anh như thế là do anh không còn đường lui, vì anh biết rõ cho dù giao Thông Quan Châu ra cũng sẽ chết”.

Anh vừa dứt lời, hơi thở Sở Thu căng chặt, sắc mặt trắng bệch.

“Anh muốn thế nào?”, bị Lâm Chính nói trúng, Sở Thu trầm giọng nói.

“Chúng ta thực hiện một giao dịch nhé, anh thấy sao?”, Lâm Chính nói thẳng.

Đọc truyện chữ Full