Lúc này cho dù là trong hay ngoài mê cung cũng đều im lặng như tờ.
Mọi người đều trố mắt nhìn như thể sắp rơi ra khỏi tròng mắt.
Ai mà có thể tưởng tượng được người đến từ bên ngoài thế mà có thể đỡ được Trùng Long Thích.
“Không thể nào! Tuyệt đối không thể”.
“Đó là thần khí của Trùng Long Cốc, sao tên này có thể đỡ được?”
Tứ Long Vệ của Trùng Long Cốc gần như suy sụp, các đệ tử các vẫn còn chưa thoát khỏi cảm xúc chấn động.
Cốc chủ Trùng Long Cốc nhắm mắt lại, hồi lâu vẫn chưa nói gì.
“Không ngờ đường đường là bảo vật trấn cốc của Trùng Long Cốc nhưng chỉ được như thế, đúng là tôi đánh giá quá cao rồi”, người của thế tộc Bá Chủ cúi đầu cười nhạo.
“Cho đến nay Trùng Long Cốc vẫn chưa được thăng cấp lên thế tộc Bá Chủ, nguyên nhân là do Trùng Long Thích này không phải là thần vật thực sự. Người Trùng Long Cốc khoe khoang quá mức, thổi phồng Trùng Long Thích này đến mức lợi hại, bây giờ xem ra đúng thật là cũng chỉ thế thôi”.
“Cũng không mạnh như từng nói”.
“Đúng là khiến người ta thất vọng”.
Không ít người cũng bắt đầu chế giễu cười nhạo.
Họ nghĩ Lâm Chính có thể đỡ được không phải là do Lâm Chính quá mạnh, mà là Trùng Long Thích không mạnh như mọi người nghĩ.
Dù sao hầu hết mọi người đều chỉ nghe đến Trùng Long Thích qua lời đồn đại.
Rốt cuộc vật này lợi hại thế nào, chưa ai từng thấy.
Nhưng họ không biết uy lực của Trùng Long Thích có thể sánh với bom hạt nhân, nếu không phải Lâm Chính tiêu hao tiêu thọ, chống đỡ bằng sức mạnh tinh huyết của bản mệnh, kết hợp với sức mạnh phi thăng thì hoàn toàn không thể đỡ được.
Dĩ nhiên quan trọng nhất là Nhiêu Ưng không phóng ra toàn bộ sức mạnh của Trùng Long Thích.
Dù sao Nhiêu Ưng cũng bị thương, thêm nữa Lâm Chính thi châm bạc phong ấn khí mạch của hắn, hắn cũng chỉ phát động Trùng Long Thích bằng cách tế máu.
Mà cái giá này là chỉ có thể phát huy được một phần mười uy lực của Trùng Long Thích.
Nhưng dù là một phần mười cũng đủ khiến mọi người hãi hùng.
Lâm Chính đã không cảm nhận được hai cánh tay mình nữa.
Lúc này da thịt ở hai cánh tay đều nứt toạc, ngay cả xương cũng gãy, không chỉ thế, lục phủ ngũ tạng, xương cốt, huyết mạch, khí mạch cả người đều bị ảnh hưởng nặng.
Nếu không nhờ cơ thể Lâm Chính cứng cáp, có sức mạnh phi thăng bảo vệ thì cái giá phải trả cho việc cứng rắn chống đỡ là tan xương nát thịt.
Mặc dù Lâm Chính chỉ là Bán Bộ Phi Thăng, vẫn chưa phi thăng thành công hoàn toàn để trở thành Lục Địa Thần Tiên, nhưng phải biết là sức mạnh phi thăng này ngang với tiên lực.
Như thế cũng chỉ có thể đỡ được uy lực một phần mười của Trùng Long Thích.
Vô cùng đáng sợ.
Lâm Chính thở hổn hển, da thịt trên mặt nứt lìa, máu chảy ra khiến anh trông cực kỳ nhếch nhác.
Nhưng cũng may cuối cùng vẫn kiên trì được.
Lâm Chính khó khăn thở hổn hển, tầm mắt nhìn chằm chằm vào đối phương đang nắm chặt Trùng Long Thích trước mặt đó, thấp giọng gầm gữ, đá mạnh vào bụng Nhiêu Ưng.
Nhiêu Ưng vẫn chưa hoàn hồn lại căn bản không kịp phản ứng.
Bốp.
Bụng hắn bị đá mạnh một cái, cả người văng ra xa đập mạnh xuống đất, lăn vài vòng mới dừng lại.
Đám người Trương Kỳ, Sở Thu vội chạy đến đè Nhiêu Ưng xuống.
Thật ra lúc này Nhiêu Ưng đã không còn bao nhiêu sức đánh trả.
Khí mạch bị phong ấn nên Nhiêu Ưng liều mạng tế máu mới khởi động được Trùng Long Thích.
Bây giờ Trùng Long Thích không giết được Lâm Chính, lòng hắn đã như tro nguội, hai mắt không có tiêu cự, cứ thế nằm dưới đất, để mặc đám người Sở Thu làm gì thì làm.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều biết Nhiêu Ưng thất bại rồi.
Thua một cách mơ hồ, cực kỳ thê thảm.
Lần này thất bại tức là hắn vô duyên với thiên tài anh kiệt, Lâm Chính sẽ thay thế hắn trở thành thiên tài anh kiệt mới.